SÁT PHÁ LANG - Trang 892

Cố Quân hiểu ý: “Thế ta hôm nay thăm bệnh tay không…”

Thẩm Dịch cười khổ nói: “Không sao, ngươi đưa con trai ông ấy đủ tay đủ
chân quay về, đã là đại lễ rồi… Mày câm miệng cho tao!”

Câu sau là quát con chim môn thần quỷ thần khó lường trước cổng Thẩm
gia.

Hôm nay con sáo môn thần tựa hồ tâm trạng khá tốt, vốn không định phát
uy, đang thò cổ dòm lom lom Cố Quân, ai ngờ vừa vỗ cánh một cái đã bị
mắng, tức khắc giận dữ rú lên đón khách: “Súc sinh! Tiểu súc sinh! Mặt
mũi xui xẻo, hôm nay chết, ngày mai chôn!”

Thẩm Dịch: “…”

Con tổ tông nhà họ chỉ nhận Thẩm lão gia tử, thấy Thẩm lão gia tử liền
“lão gia cung hỉ phát tài” , với sinh vật sống hai chân khác nhất loạt là thái
độ “súc sinh tới đánh nhau”.

Cố Quân mặt không đổi sắc, xem ra không phải lần đầu bị mắng, ngón tay
chụm lại, thành thạo búng một phát, một đạo kình phong liền đập trúng
miệng nó. Con sáo này bị “bạt tai” của y đánh lộn nhào, lông chim rơi đầy
dưới đất, lập tức sợ kẻ mạnh mà ỉu xìu, im lặng một lúc lâu, mới uất ức lí
nhí: “Lang quân đại cát đại lợi, bảng vàng đề danh!”

Thẩm tướng quân thực sự sắp xấu hổ muốn độn thổ rồi.

Cố Quân nở nụ cười, quay người muốn đi vào viện, nào ngờ y mới quay
lưng thì con chim kia lập tức lật mặt như lật sách, hung tợn nói: “Phi! Phi!”

Theo lý mà nói, một con người trên dưới trăm cân thật sự không nên chấp
nhặt với loại súc sinh mỏ dẹp được hai lạng này, đáng tiếc An Định hầu
không nói lý lẽ, nghe tiếng lập tức lui hai bước, giơ tay tháo cái lồng chim
trên cửa, mở cửa lồng bắt con môn thần kia ra, bảo Thẩm Dịch: “Nói với
lão gia tử nhà ngươi, ta đem con này đi, hôm khác đền ông ấy con mới.”

Thẩm Dịch đã sớm chịu đủ rồi, vội cảm động đến rơi nước mắt nói: “Được,
không thành vấn đề. Đại ân không lời nào cảm tạ hết được!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.