SÁT PHÁ LANG - Trang 894

Thẩm Dịch đành phải nói sang chuyện khác: “Hoàng thượng thế nào?”

Cố Quân thở dài: “Chưa bị thương, Thái y chỉ nói là nộ cực công tâm, phải
tĩnh dưỡng – Nhưng nói thật, hai chữ ‘tĩnh dưỡng’ này ta nghe muốn chai
cả tai rồi, hình như đám đại phu đối phó ai cũng dùng hai chữ này, nếu thật
sự có thể dưỡng thì ai không dưỡng?”

Thẩm Dịch dè dặt hỏi: “Y khi đó gọi ngươi vào, không nói gì chứ?”

Cố Quân im lặng chốc lát: “Có nói, y hỏi ta là ‘Nếu mưa to như trút nước,
sông lớn dâng cao, giao long có thể mọc sừng không’.”

Thẩm Dịch tức khắc nín thở – Giao long mọc sừng là tướng khi hóa rồng,
lời này ám chỉ ai thì không cần nói cũng biết: “Ngươi…”

Cố Quân nói: “Giao long và rồng, trong truyền thuyết dân gian vốn là họ
hàng gần, hô vân hoán vũ, tưới tắm đại địa, đều là một dạng. Nhưng dù là
thần giao, nếu như để mọc sừng hóa rồng mà khiến sông lớn dâng cao, bỏ
mặc hai bờ sông, thế chẳng phải là gây sóng gió sao? Chắc hẳn cũng là một
con ác giao tội chồng chất, làm hại xóm làng thôi.”

Thẩm Dịch: “… Ngươi nói với Hoàng thượng như vậy?”

Cố Quân: “Ừ.”

Kỳ thực Lý Phong còn nói với y chuyện khác.

Lúc nam nhân vốn đang tráng niên dựa đầu giường, đột nhiên thoáng có vẻ
như mặt trời sắp lặn, Lý Phong bất chợt nói: “Tiên đế trước lúc băng hà, đã
nói gì với ngươi?”

Tiên đế nói rất nhiều, kỳ thực đến nay nhớ lại tất cả đều rành rành trước
mắt Cố Quân, nghe Lý Phong hỏi, y cân nhắc qua, chọn một câu an toàn
nhất, trả lời: “Tiên đế dặn thần, ‘Mọi sự chín quá hóa nẫu, phải tích phúc
biết tiến thoái’.”

Lý Phong nghe thế ngẩn người, quay đầu nhìn về phía ánh ban mai vừa
thức giấc, lặp lại mấy lần bốn chữ “chín quá hóa nẫu” , sau đó lan man nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.