SÁT PHÁ LANG - Trang 922

Cố Quân: “… Lòng như lửa đốt.”

Trường Canh sửng sốt nhìn y.

Năm đó khi thủy quân Giang Nam bị diệt sạch, Huyền Thiết doanh mất quá
nửa, Cố Quân mới được Lý Phong vội vã thả khỏi đại lao, từng nói bốn chữ
“lòng như lửa đốt” chưa?

Chưa từng.

Cố Quân tựa hồ vĩnh viễn chắc chắn, vĩnh viễn không bối rối, nếu bối rối,
quá nửa cũng là giả vờ thôi.

Y mạnh đến hơi giả dối, khiến người ta luôn có cảm giác không thật, hoài
nghi một ngày nào đó y sẽ như hoàng thành cửu môn nguy nga, đột nhiên
đổ sụp.

Cố Quân như bị mở một miệng cống đóng chặt đã lâu, bốn chữ ấy vừa ra
thì câu kế tiếp liền trôi chảy hẳn: “Nếu chuyến này ngươi thực sự có
chuyện gì… bảo ta phải làm thế nào đây?”

Trường Canh nhìn y, thở mạnh cũng không dám.

Cố Quân: “Trường Canh, ta thực sự không còn sức đi… đặt ai khác ở trong
lòng nữa.”

Trường Canh chấn động.

Cố Quân còn sức để bình định nam bắc, còn sức để non sông chưa yên chết
không nhắm mắt, còn sức cả đêm không ngủ tranh luận với Chung lão
tướng quân chuyện biên chế của thủy quân Giang Bắc.

Nhưng độc không còn sức để yêu một người nữa.

Mấy năm nay, bên cạnh Cố Quân ngoại trừ một bằng hữu vào sinh ra tử
như Thẩm Dịch, hình như cũng chỉ còn lại một hầu phủ đất rộng người
vắng, chút tâm huyết chắt bóp ra đều dồn hết vào thiếu niên mẫn cảm nghĩ
nhiều năm đó tiên đế giao vào tay này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.