SÁT PHÁ LANG - Trang 930

Giang Sung vẫn chưa định thần lại: “Ta cho rằng Hầu gia lâu ngày không ở
kinh thành, giữa y với Nhạn vương chỉ có danh phận nghĩa phụ tử thôi,
nhưng xem ra tình cảm thật sự rất sâu đậm.”

Thẩm Dịch vừa nghe hai chữ “tình cảm” đã nghĩ lệch đi, tâm tình mới cảm
khái Cố Quân không làm được nghiêm phụ lại rẽ qua lối khác, bụng mắng:
“Cái tên Cố Tử Hi thấy sắc mờ mắt này, cả đời chẳng lúc nào đứng đắn,
ban ngày ban mặt mà làm trò gì thế không biết?”

Cố Quân “thấy sắc mờ mắt” hơi ngứa mũi, nghiêng đầu hắt xì một cái, vừa
quay mặt lại liền nhìn thấy Giang đại nhân vẻ mặt “thấy hai bên hòa thuận,
lòng ta rất được an ủi” , và Thẩm đề đốc trên trán toàn “chú ý ảnh hưởng,
có mất mặt không”.

Nhạn vương một lần nữa đoan chính lại còn chưa kịp xuống xe thì đã bị
mời vào cung.

Thẩm Dịch liên tục trừng mắt nhìn Cố Quân lên án, Cố Quân ban nãy ưng
thuận chuyện nhục như mất nước lúc này đang hối hận, liền bực bội hỏi:
“Nhìn gì mà nhìn?”

Lão học cứu Thẩm đề đốc nghĩa chính ngôn từ chỉ trích: “Không phải ta
nói, ngươi nhiều lúc thật chẳng ra thể thống gì!”

Cố Quân: “Ta làm sao?”

Thẩm Dịch: “Y như tên sắc quỷ bị hồ ly tinh câu hồn vậy.”

Cố Quân: “…”

Đúng là oan tình như “mùa đông sấm dội” “mùa hè tuyết rơi” (1) , còn trăm
miệng cũng chẳng biện bạch nổi… Thật muốn cắt bào đoạn nghĩa với tên
họ Thẩm luôn.

Cũng may y còn chưa kịp hạ độc thủ với Thẩm đề đốc thì Thẩm Dịch đã
dùng chính sự chặn miệng y: “Ta tính ngươi sẽ về trong mấy ngày này, nên
cũng không phái người truyền tin, có hai việc quan trọng phải nói với
ngươi – Thứ nhất, Gia Lai Huỳnh Hoặc của Bắc man phái người đến rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.