SÁT PHÁ LANG - Trang 987

Lý Phong lại hơi nhíu mày, thỉnh cầu này của Cố Quân tới quá gấp, hắn hơi
lưỡng nan.

Một mặt, cũng là nửa giang sơn bị chiếm, đối với vương công quý tộc mà
nói, “hoảng hốt dời đô rút lui” và “địa phương trời cao Hoàng đế xa bị man
di chiếm đi một mảnh đất” , hai cảm thụ này là không giống nhau, cái sau
có vẻ không mấy cấp bách – dù sao thì, hoang thôn “lệ tận Hồ trần lý” , hài
cốt không nằm dưới lụa là gấm vóc của họ. Mà hiện giờ, quốc khố chậm rãi
có được ít chân kim bạch ngân, hàng loạt lưu dân đã ổn định, cuộc sống
mới hơi yên ổn, Lý Phong không hề muốn có chiến tranh vào lúc này.

Mặt khác, Lý Phong tuy gần đây chí khí tiêu mòn nhiều song vẫn rất nóng
tính, nếu điều tra rõ người man thật sự tới cửa vả mặt hắn, hắn cũng không
thể nuốt trôi cục tức này.

Hai ý nghĩ đấu sức bất phân thắng bại, hắn không lập tức trả lời Cố Quân,
chỉ khoát tay nói: “Hoàng thúc đứng lên trước đi, việc động binh không thể
lỗ mãng, thẩm tra trước rồi bàn sau – Người đâu, cởi quan phục của Vương
Quả, tạm thời giam giữ chờ thẩm tra, Đại lý tự xử lý… Còn có điêu nô kia,
nhất tịnh bắt luôn.”

Dứt lời, Lý Phong không cho Cố Quân cơ hội nói gì, trực tiếp đứng dậy
nói: “Trẫm đi thăm A Mân một chút.”

Nhạn vương lúc đối phó Cố Quân phát huy bình thường, Trần Khinh Nhứ
cảm thấy tên trâu bò này không việc gì, đang định rời khỏi thì vừa vặn
đụng Lý Phong tiến vào, vội cúi đầu hành lễ, không quen lắm.

Lúc gãy chân Lý Phong đã từng gặp nàng, liền khách khí nói: “Vất vả cho
Trần thần y, Nhạn vương thế nào rồi?”

Trần Khinh Nhứ thuận miệng bịa đại: “Người man dùng một loại vu độc
đặc biệt, có thể mê hoặc thần trí, khả năng là muốn bắt điện hạ làm con tin
để đào tẩu, may mà điện hạ phản ứng đúng lúc, tự cắt mình bị thương, kịp
thời cho độc chảy ra, đã không sao rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.