SÁT PHÁ LANG - Trang 989

Lúc hắn nói “không cần bận tâm” , Trường Canh liền biết Lý Phong trên
thực tế có bận tâm, vì thế chủ động đề cập: “Là hoài nghi ta không phải
huyết mạch của tiên đế?”

Lý Phong dùng cách nói của Cố Quân, điềm nhiên cười bảo: “Ngươi nghĩ
nhiều quá, năm đó là tiên đế chính miệng nhận ngươi, ai dám chõ mồm
vào?”

Trường Canh nghĩ ngợi một tẹo, nói: “Việc thế này chẳng ai nói rõ được, đã
như vậy, để tị hiềm, xin Hoàng thượng cho phép ta tạm thời từ chức thống
lĩnh Sở quân cơ đi?”

Lý Phong híp mắt, không lập tức trả lời.

Trường Canh cười khổ nói: “Tân chính mới thành lập, ta ở lại vị tất có thể
có bao nhiêu kiến thụ, cũng chỉ còn lại công dụng rước hận, xin hoàng
huynh thương tình.”

Lời này vi diệu chọc trúng lòng Lý Phong.

Quả cân trong tay đế vương không ngoài hai chữ “thăng bằng” , dạo trước
Lữ Dương hai đảng mưu phản, Ngự lâm quân làm loạn, ép hắn phải tự
mình ra tay đàn áp cựu thế gia Đại Lương, mà đồng thời, tân quý mượn thế
từ đại thương nhân, chớp nhoáng xông lên sân khấu, cũng ngày càng có thế
phát triển lớn mạnh.

Lý Phong có thể dung nhẫn cho cây non lớn lên, cũng vui vẻ nhìn họ ngang
vai ngang vế với các thế lực thế gia mắt cao hơn đầu, nhưng tuyệt không hi
vọng cây non thành đại thụ chọc trời, chọc thủng nóc nhà. Thế lực này lớn
mạnh thật sự quá nhanh-

Ngay cả quốc cữu đương triều cũng không thể đứng ngoài cuộc, lần này là
Vương Quả, lần sau sẽ là ai? Chẳng lẽ muốn Hoàng đế xử trí sạch sẽ vương
công cả triều sao? Đến lúc đó thiên hạ phải họ gì tên chi?

Tân chính phải mở ra một con đường máu, dưới kịch biến luôn có người
phải hy sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.