bà tình cờ đọc được một đoạn ngắn nói về câu chuyện của một tác giả có ý tưởng về một trò
chơi truyền hình và gần như đã thuyết phục được những chuyên gia Hollywood sản xuất
nó. Bà gọi điện cho tòa soạn nhưng không thể có được số điện thoại của người bà muốn tiếp
cận để chia sẻ ý tưởng của mình. Nhưng không sao, bà cần thời gian để hoàn thành ý tưởng
trên giấy trước đã. Với việc bắt tay thực hiện ước mơ, dù chuyện gì xảy ra đi nữa, bà cũng
cảm thấy đang thực sự kiểm soát cuộc đời mình.
Bằng tất cả sự tự tin và nhiệt huyết, bà quyết định xem xét việc đăng ký ý tưởng chiếc bút bi
đồ chơi. Bà viết thư và yêu cầu bản đăng ký tới văn phòng sở hữu trí tuệ. Fred đã giúp bà
hẹn với 3 kỹ sư tại Case Western để thảo luận việc chế tạo một bản mẫu. Ông đã ở bên cạnh
khi bà cần. Ông không chế nhạo ý kiến của bà cũng không đề cập tới việc họ sẽ phải trả bao
nhiêu tiền cho việc này. Sự tự tin của bà đang lên cao hơn bao giờ hết. Sự tự tin ấy chắp
cánh hy vọng cho mọi việc bà đang làm. Bà đưa bọn trẻ tới công viên giải trí Cedar Point. Bà
có một động cơ bí mật và muốn chứng minh một điều với bản thân mình. Suốt cả tuần, bà
luôn tự nói với mình rằng lần đầu tiên trong đời, bà sẽ chơi thử tàu lượn siêu tốc lớn nhất
tại Cedar Point.
Cuối cùng, sau vài giờ đồng hồ tại công viên, bà đã có đủ dũng khí để leo lên Mean Streak.
Đó là một đường tàu lượn khổng lồ với những đoạn dốc như những con hẻm, nhưng bà
muốn thử nó. Bà nghĩ mọi việc sẽ đơn giản hơn nếu bà nghĩ mình đang lái xe chứ không
phải ngồi trên tàu lượn. Nếu bà có thể thuyết phục trí não mình rằng bà đang nắm quyền
chủ động, mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn. Và đó là sự thật. Bà thử làm điều tương tự với
đường Magnum và mọi thứ diễn ra đúng như những gì bà nghĩ. Bà học cách dự đoán và
tưởng tượng về những cú rơi hay những cú leo dốc, như thể bà đang khiến mọi thứ xảy ra
trước khi chúng thực sự diễn ra, hình dung ra những đoạn sóng không trọng lực trước khi
nó tới, nhờ đó bà có cảm giác mình chính là nguyên nhân thay vì là kết quả của các tình
huống.
Thực sự là một trải nghiệm đáng sợ khi bị ném lên trời, gió thổi tung mái tóc, nhìn thấy
những ngọn cây nhỏ tí từ độ cao khủng khiếp, cảm giác bay lượn giữa trời mây rồi đột ngột
rơi xuống đất nhanh không khác gì nhảy dù. Bà chơi 4 đường tàu lượn, chờ đợi từng cú rơi,
cú vặn và xoáy ốc, tưởng tượng ra chúng trước khi chúng thực sự xảy ra, khao khát những
cú hẫng khi bị ném xuống đất. Với một thái độ đúng đắn, dường như không có gì là không
thể. Đó chỉ là một kiểu đánh lừa cảm giác, một kiểu giả vờ nắm quyền kiểm soát, một sự sẵn
sàng chơi hết mình với đường tàu lượn. Và chỉ thế là đủ để thay đổi mọi thứ.
Cuộc sống của Kathy và Fred cũng vậy. Fred không rời bỏ Xerox cũng giống như Kathy đã
bán ý tưởng trò chơi truyền hình của mình. Họ cần phải đấu tranh chống lại suy nghĩ coi
chiến thắng là điều hiển nhiên.
Có một điều không thể chối bỏc: Cuối cùng, Kathy nhận thấy kịch bản lãng mạn của Fred ăn
khớp với những gì thực tế xảy ra. Những gì Fred tuyên bố tại Palm Springs có vẻ thực tế
hơn là những lời nói suông và những dự đoán của ông về bản thân ít nhất đã ứng nghiệm.
Chỉ vài tuần sau khi đảm nhận vị trí mới, Fred bắt đầu nhận ra vận may của mình. Văn
phòng của ông chuyển sang một khu vực khác của tòa nhà, rời xa sự huyên náo. Ông bắt đầu