SÁT THỦ BÁN HÀNG - Trang 26

thoảng, trong giây phút tự chất vấn, ông không hiểu liệu mình có thực sự muốn rời xa
Pacetta hay không?

Những ngày sau đó, Pacetta và Fred đã tìm đủ mọi cách để có được chữ ký cho việc lắp đặt
thiết bị tại Crockett Lang nhưng thời gian không đứng về phía họ. Thiết bị đã được chuyển
tới và chất trong kho, chờ đợi để lắp đặt vào tháng Bảy. Giao dịch được ghi nhận trong báo
cáo tháng Sáu, Fred đã có thứ ông muốn nhưng ông luôn cảm thấy mình đã khiến sếp thất
vọng. Ông thành công, hoàn thành công việc của một quản lý bán hàng nhưng vẫn thấy xấu
hổ và thất bại. Đáng ra ông có thể thể hiện sự cống hiến của mình với tư cách thành viên của
Xerox, chứng minh năng lực với tư cách người bán hàng xuất sắc nếu đống máy móc được
lắp đặt cho Crockett Lang trong tháng Sáu. Ông thề sẽ không bao giờ để chuyện này lặp lại
trong năm nay.

Đến cuối tháng Sáu, nhóm của Fred đã gần đạt được 50% chỉ tiêu của năm, nhưng vẫn còn
thiếu 10% so với kỳ vọng của Fred. Họ vẫn còn 6 tháng nữa để hoàn thành thêm ít nhất
20% chỉ tiêu trước khi đạt được mục tiêu cả năm. Đây cũng chính là việc họ cần làm để Fred
giành lấy tấm vé vào President’s Club và chuyến đi tới Palm Springs. Fred cũng đã tạm hài
lòng với kết quả của tháng Sáu, nó đã tiếp thêm sức mạnh cho ông trong nửa năm còn lại.

Bây giờ là khoảng thời gian nghỉ ngơi. Vào giai đoạn đỉnh điểm của tháng, Pacetta sẽ bày vài
trò tiêu khiển cho mọi người trong chi nhánh. Ông ta muốn mọi người thoát khỏi sức ép của
tháng Sáu bằng những bữa tiệc sôi động. Đối với một số người trong chi nhánh, đây thực sự
là một phần thưởng xứng đáng. Pacetta luôn nghĩ ra những điều mới mẻ cho cuộc vui của
họ. Ông ta đưa họ đi chơi bowling vào buổi chiều, trả tiền cho buổi đánh golf 9 lỗ ở phía
nam thành phố. Ông ta sắp xếp một buổi đi trượt tuyết xuyên đêm ở phía bắc New York cho
toàn bộ nhân viên bán hàng. Ông ta dành cho các quản lý một chuyến đi nghỉ cuối tuần tại
Las Vegas, sau đó đưa tất cả tới Put-in-Bay để tận huởng không khí tiệc tùng. Buổi họp tiếp
theo được ông ta sắp xếp tại trường đua Thisledown còn buổi họp toàn nhân viên được
Pacetta chiêu đãi với những miếng sườn nướng thơm lừng. Ông ta đã làm tất cả những điều
đó kể từ ngày nhậm chức ở chi nhánh Cleveland. Ông ta đã được lợi lộc gì từ những việc ấy,
sau khi bỏ ra cả đống tiền? Đây vẫn là câu hỏi hóc búa đối với các nhà điều hành công ty,
còn những nhân viên ở Cleveland lại chẳng mảy may bận tâm về điều đó.

Hằng tháng, ông ta sẽ sắp xếp một vài buổi ăn chơi tùy cấp độ để giúp mọi người cảm thấy
thoải mái, vui vẻ với công việc mà họ đang theo đuổi. Quan trọng hơn, các buổi ăn chơi hoàn
toàn miễn phí, tất cả là tiền của công ty. Pacetta thích tiêu tiền của công ty cũng không khác
mấy với quyết tâm kiếm tiền của Fred.

Pacetta dường như trở thành một người hoàn toàn khác trong các buổi tiệc tùng. Ông ta
muốn mọi người biết rằng ông ta đang chấp chới giữa độ tuổi 60 và 70. Ông ta thuộc làu
những bài hát từ ký ức 20 năm trước của mình, khi say sưa chơi những bản nhạc đó trong
ký túc xá Dayton. Ông ta bắt đầu chêm mấy câu theo phong cách Rock n Roll vào các cuộc
nói chuyện, đôi khi bê nguyên cả lời bài hát vào khiến mọi người chẳng hiểu nổi ông ta đang
muốn nói gì. Ông ta cố gắng tuôn ra những lời động viên theo kiểu rất cá biệt: “Này các bạn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.