Faust phá lên cười với kiểu móc nối khó hiểu giữa huấn luyện viên bóng bầu dục và sân golf
chuyên nghiệp của Pacetta. Ông đánh mạnh quả bóng, nó xuyên qua làn mưa rả rích và rơi
nhẹ nhàng xuống đám cỏ. Ông hét lên, “Nhìn nó đi”, Pacetta nói, “Hãy tiếp tục như thế, huấn
luyện viên ạ!”
“Chống mắt mà nhìn tôi đây này”, Faust nói, chất giọng khàn khàn của ông nghe như thể
tiếng xé giấy vậy. “Ông nhìn thấy không? Tôi sẽ thắng lần này.”
“Ông thực sự đáng sợ đấy, huấn luyện viên ạ.”
Ván chơi của Fred diễn ra không mấy suôn sẻ. Mưa rơi tí tách và nước bắt đầu tràn vào túi
golf của ông, tay nắm gậy thì trơn tuột. Ông chơi tốt 4 lỗ đầu tiên còn sau đó mọi thứ thật tồi
tệ. Trên đường quay trở về khu vực chờ, ông thu dọn đồ của mình và cùng nói chuyện vui
vẻ với một khách hàng từ một công ty luật có tiếng trong thành phố. Fred quyết định họ sẽ
đi đường tắt qua đồi cỏ.
Thật không may, chiếc xe của họ bị trượt bánh, Fred cùng khách hàng của mình ngã nhào
vào đống bùn cỏ. Trong khoảnh khắc ấy, Fred tự hỏi mình nên sử dụng thủ thuật bán hàng
gì sau khi làm lật xe golf khiến khách hàng rơi vào đống bùn? Phải, chỉ tắm bùn thôi mà.
Liệu ông có bị kiện không nhỉ? Anh ta có ổn không? Anh ta đang nghĩ gì sau khi xe bị lật?
Sau đó, Dick bật cười còn Fred thì thở phào nhẹ nhõm.
Quay trở lại câu lạc bộ, Fred chọn cửa phụ để tránh dòng người đang đi về phía nhà ăn. Ông
tìm ngăn chứa đồ của mình, lau sạch bùn đất và hong khô quần áo. Ông vẫn đang lo lắng về
chuyện vừa xảy ra. Đó chỉ là một tai nạn phải không? Ông đã gắn bó với công việc của mình
20 năm trời. Ông có thể nắm rõ mọi chi phí kiểu voucher: đi cà phê với Jim Salter: 1,56 đô-
la; chi phí đi lại hai tuần: 126 đô-la; chi phí luật sư cùng bồi thường chấn thương: 351.476
đô-la. Ông dự định sẽ gọi cho khách hàng của mình vào sáng hôm sau và đề nghị tặng anh ta
một chiếc túi golf mới kèm lời xin lỗi.
Quay trở lại nhà ăn ấm áp và khô ráo, trước khi bữa tối được dọn ra, Fred có khoảng vài
tiếng để trò chuyện và làm vài ly. Những đại diện bán hàng không tham gia đánh golf cũng
đã xuất hiện và tiếp chuyện khách hàng của họ. Cuối cùng, bữa tối được dọn ra và Pacetta
giới thiệu sự xuất hiện của Faust.
“Tôi không có ý định trình bày một bài diễn thuyết liên quan tới tiền bạc”, Faust nói làm
mọi người bật cười. “Những điều tôi sẽ nói với các bạn ngay sau đây đều là sự thật.”
Tất cả mọi người đều cười, trừ Pacetta đang mang bộ mặt chán nản thường thấy khi có ai
đó cướp mất ánh đèn sân khấu của mình. Faust nói về chuyến đi tới Lourdes, nơi ông ta cầu
xin vận may cho đội bóng bầu dục của ông ta tại Notre Dame.
Sau đó, Pacetta nhắc nhở mọi người về những gì Faust phải chịu đựng. Ông ta đã nhận huấn
luyện Notre Dame khi họ đang thua thảm bại, nhưng ông không đầu hàng. Faust đã trải qua
cảm giác thất bại, điều mà Pacetta nhận định là một cảm giác khủng khiếp nhất trần đời.
Cướp nhà băng, giết người, hay gì gì chăng nữa đối với Frank không thể đáng sợ bằng việc