SÁT THỦ BÁN HÀNG - Trang 75

đọc vị được tất cả những người ông gặp tại một loạt các công ty ở Cleveland. Ông cảm thấy
thực sự thoải mái trong việc giải mã những ẩn số trên gương mặt của mọi người, sử dụng
những biện pháp hữu dụng, sự thân thiện và áp lực, giăng mồi và chờ đợi, những vũ điệu
tình bạn giữa người bán và người mua cho tới khi đôi bên có được sự đồng điệu.

Fred thực sự hiểu Nick Callahan, người đàn ông này cần một người bạn và Fred sẵn sàng
lấp đầy vị trí đó. Fred rất biết cách kết bạn, nó giống như bản năng tự nhiên của ông vậy.
Ông thích những khách hàng mong muốn có mối quan hệ thân thiết với người bán hàng,
những người cho rằng lợi ích của tình bạn thậm chí có thể làm lu mờ tầm quan trọng của
bản thân đơn hàng. Và Nick Callahan chính là một trong số đó.

Fred thích giao dịch với Callahan. Ông hiện đang làm việc tại một công ty viễn thông. Họ yêu
quý nhau và Callahan thực sự là một khách hàng đáng quý. Họ có thể xỉa xói nhau hàng giờ
đồng hồ mà chẳng ai để bụng. Fred cảm thấy tiếc cho Callahan khi nghe tin ông sắp rời khỏi
công ty Viễn thông Bedford. Nick sắp bước sang tuổi 50, độ tuổi đáng buồn để nghỉ hưu,
nhất là với người đàn ông vốn dĩ có tương lai không tệ ở phía trước. Callahan đang cảm
thấy như bị lừa phỉnh. Fred không chắc câu chuyện Bruno kể với ông về lý do từ chức của
Callahan có đáng tin hay không, ông vẫn đang hồ nghi đó có thể chỉ là một trò đấu trí mà
Nick cố tạo ra để có một bản hợp đồng đầy cảm thông trước khi hết năm.

Khi họ tới văn phòng không cửa sổ của Callahan tại tòa nhà Bedford ở trung tâm thành phố,
Callahan đang mặc một chiếc áo sơ mi nhàu nhĩ cùng một chiếc cà vạt hoa văn nhăn nhúm,
tóc của ông ta bạc đi khá nhiều so với lần gặp gần đây nhất với Fred. Callahan có cơ thể khá
rắn rỏi. Nhiều năm trước, ông ta từng sống ở Mahattan và tăng tới 31,5kg, sau đó, ông ta bị
vợ bỏ một cách thê thảm. Sau vụ ly dị, ông ta đã quyết định tuyệt thực trong nhiều tuần và
sụt cân nhanh như Mahatma Gandhi

7

. Ông ta luôn nói mình đang tận hưởng cuộc sống còn

tin hay không là vấn đề của bạn. Fred đã tình cờ nhìn thấy một bức ảnh của một người phụ
nữ quyến rũ trong chiếc váy dạ hội màu hồng được đóng khung treo trong nhà Callahan. Có
vẻ như Callahan đã có ký ức vui vẻ trong bữa tiệc cùng người phụ nữ ấy.

“Chúng tôi sẽ không lắp đặt những chiếc máy cỡ nhỏ cùng lúc”, Callahan nói với Bruno.

Liệu ông ta có định mua bất cứ thứ gì họ đề nghị hay không?

“Tôi sẽ chỉ lấy những chiếc máy tiết kiệm chi phí. Tôi đã bị chỉ trích vào sáng thứ Hai bởi
việc chi tiêu phung phí. Họ nói rằng họ sẽ từ bỏ những chiếc máy photocopy.”

Fred biết Callahan đã mua vài chiếc máy photocopy hiệu Konica không lâu trước đây và ông
muốn Callahan cảm thấy áy náy vì điều đó. Có lẽ cấp trên đã yêu cầu Callahan tiết kiệm chi
phí nhưng rõ ràng ông ta lại được phép “ném tiền” cho đối thủ cạnh tranh của Xerox.

“Hãy cho chúng tôi vài tin tốt”, Fred nói, vòng tay ra phía sau và tưởng tượng mình đang rút
ra một con dao găm. “Tôi có một con dao ở đây để xử lý đống máy Konica mà ông đã mua.”

“Xerox đã chơi chúng tôi vài vố. Anh đã thuyết phục tôi chốt mấy đơn hàng lớn đợt trước,
nhưng chỉ hơn một năm sau, Konica đã tung ra một chương trình khuyến mãi hấp dẫn. So

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.