SÁT THỦ BÓNG ĐÊM - Trang 135

Chương19

Bỏ lại Rita với vài lời giải thích vội vã, tôi ra ngoài đợi. Deborah

đúng giờ như lời hẹn, và trong năm phút rưỡi sau đó, chúng tôi đã đang
hướng về phía bắc đại lộ Dixie.

"Họ đang trên đường ra bãi biển Miami", cô ấy nói với tôi. "Doakes

nói anh ta đến gặp người đó, Oscar, và nói với ông ta những gì đang xảy ra.
Oscar nói, 'Hãy để tôi suy nghĩ', còn Doakes nói, 'Được thôi, tôi sẽ gọi cho
anh'. Nhưng khi anh ta theo dõi ngôi nhà từ bên kia đường thì mười phút
sau, người đàn ông kia lại ra khỏi nhà, mang theo một chiếc túi ngủ rồi lái
xe đi."

"Tại sao anh ta lại bỏ chạy ngay bây giờ ?"
"Anh có chạy không nếu biết Danco ở ngay sau mình ?"
"Không", tôi nói, vui vẻ nghĩ đến những gì mình thực sự có thể làm

nếu đối mặt với tiến sĩ. "Anh sẽ cài một số loại bẫy và để hắn bước vào."
Sớm thôi, tôi nghĩ nhưng không nói to cho Deborah biết.

"Cha, Oscar không giống anh", cô ấy nói.
"Rất ít người như anh", tôi nói. "Anh ta đang đi đâu vậy ?"
Cô ấy cau mày, lắc đầu. "Bây giờ anh ta chỉ chạy vòng vòng và

Doakes đang bám theo."

"Chúng ta nên nghĩ rằng anh ta sẽ dẫn chúng ta đi đâu ?", tôi hỏi.
Deborah lắc đầu và chắn ngang đường một chiếc Cadillac cũ chở đầy

những thanh thiếu niên đang la hét. "Điều đó không quan trọng", cô ấy nói,
và hướng thẳng lên đoạn đường giao với cao tốc Palmetto với tốc độ tối đa.
"Oscar vẫn là cơ hội tốt nhất của chúng ta. Nếu anh ta cố gắng rời khỏi đây,
chúng ta sẽ đón anh ta, nhưng cho đến khi đó, chúng ta cần phải bám sát
anh ta để xem chuyện gì sẽ xảy ra."

"Rất tốt, đó là một ý tưởng tuyệt vời, nhưng thực sự, đó chính xác là

những gì chúng ta nghĩ rằng có thể xảy ra sao ?"

"Em không biết, Dexter !", cô ấy ngắt lời tôi. "Nhưng chúng ta biết

anh chàng này là mục tiêu không sớm thì muộn, phải không ? Và bây giờ
anh ta cũng đã biết điều đó. Vì vậy, có lẽ anh ta chỉ đang thử xem có phải
mình đang bị theo dõi hay không trước khi bỏ trốn. Chết tiệt", cô ấy vừa nói
vừa lách qua một chiếc xe tải cũ kỹ chất hàng đống thùng chứa gà. Chiếc xe
tải có lẽ đang chạy với vận tốc ba mươi lăm dặm một giờ, không có đèn
hậu, và ba người đàn ông ngồi phía trên những thùng hàng, một tay giữ chặt
chiếc mũ cũ nát, tay còn lại giũ thùng hàng. Deborah tặng họ một loạt còi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.