SÁT THỦ BÓNG ĐÊM - Trang 38

trước ngôi nhà gỗ của Rita. Trung sĩ Doakes hiện ra cuối đường, và khi tôi
bước tới gõ cửa trước, anh ta đã đậu xe bên kia đường.

Cánh cửa bật mở và Rita nhìn tôi chăm chú "Ồ !", cô ấy nói.

"Dexter".

"Đúng là anh", tôi nói. "Anh đã ở trong khu phố và tự hỏi liệu em đã

về nhà chưa."

"Ừm, em... em vừa mới về tới nhà. Hẳn nhìn em tệ lắm - ừm... anh

vào đi. Anh muốn uống bia không ?"

Bia, cũng là một ý hay. Tôi không bao giờ động vào những thứ vớ

vẩn nhưng điều đó lại bình thường một cách đáng ngạc nhiên, một chuyến
thăm bạn gái sau giờ làm việc quá hoàn hảo, thậm chí Doakes hẳn sẽ phải
ấn tượng. Đó là một sự động chạm đúng đắn. "Anh rất muốn một cốc bia",
tôi nói, và đi theo cô ấy vào phòng khách.

"Anh ngồi đi", cô ấy nói. "Em cần tắm rửa một chút." Cô ấy mỉm

cười với tôi. "Bọn trẻ lại ra ngoài mất rồi, nhưng em chắc chắn chúng sẽ
nhào đến nếu biết anh ở đây". Và cô ấy chạy ào xuống lối đi, lát sau trở lại
với một lon bia. "Em sẽ quay lại ngay", cô ấy nói, và đi vào phòng ngủ ở
phía sau ngôi nhà.

Tôi ngồi trên sofa và nhìn lon bia trong tay. Tôi không phải là một

người nghiện rượu, thực sự đấy, uống rượu là một thói quen không được
khuyến cáo cho những kẻ săn mồi. Nó làm chậm phản xạ, trì trệ nhận thức
cũng như làm rối tung sự thận trọng - viễn cảnh luôn luôn nghe có vẻ rất tệ
đối với tôi. Nhưng ở đây, tôi là một con quỷ dữ đang đi nghỉ ngơi, nỗ lực
cho sự hy sinh cuối cùng bằng cách từ bỏ sức mạnh của mình và trở thành
con người; do vậy, một lon bia chính xác là thứ dành cho Dexter Sợ Rượu.

Tôi nhấp một ngụm. Hương vị đắng và nhạt, giống như tôi sẽ là, nếu

phải giữ Người Lữ Hành Tối Tăm yên vị trong đai an toàn quá lâu. Tuy
nhiên, tôi cho rằng bia là một hương vị có thể quen dần. Tôi nhấp thêm một
ngụm nữa, cảm thấy nó róc rách chảy xuống rồi va vào dạ dày, và hóa ra là
vì với tất cả sự phấn khích lẫn thất vọng của ngày hôm nay, tôi đã không ăn
trưa. Nhưng cái quái gì đây ? Đó chỉ là một loại bia nhẹ; hoặc như dòng chữ
đầy tự hào trên vỏ lon: LITE BEER.

Tôi nghĩ rằng họ hẳn sẽ rất tự hào vì đã nghĩ ra một cái tên không thể

nào dễ thương hơn thế.

Tôi nhấp một ngụm lớn. Không quá tệ khi bạn đã quen với nó. Trời

ơi, nó thực sự khiến người ta thư giãn. Tôi ở mức độ nào đó, đã cảm thấy
thoải mái hơn theo từng ngụm uống vào. Thêm một ngụm nữa... Tôi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.