SÁT THỦ TOKYO - Trang 220

Holtzer hét lên gì đó trên ngực tôi. Tôi chúi người về đằng trước,

dùng lồng ngực và chân như một cái kìm bóp vỏ quả hồ đào. Tôi cảm
thấy hắn lả dần đi.

Ez? Nan da tte?

*

” Tài xế hỏi, đôi mắt anh ta mở to.

Một trong hai gã người Nhật gõ lên cửa sổ bên phía hành khách.

Aitsu! Aum da! Sarin da! Boku no tomodachi... ishiki ga nai! Ike!
Kuruma o dase!

*

Tạo cho giọng nói một vẻ khiếp sợ không phải là

chuyện khó khăn với tôi.

Anh ta có thể nghĩ đây chỉ là chuyện nhảm nhí hoặc tôi đang bị

điên, nhưng sarin không phải là thứ có thể coi thường. Anh ta gài số
và bẻ lái thật mạnh sang bên phải, quay ngược 180 độ trên đường
Meiji khiến lốp xe rít lên kin kít và cản trở luồng xe đang tiến tới. Tôi
thấy mấy gã người Nhật vội vã quay lại xe chúng.

Isolde! Isolde! Byoin ni tanomu!

*

Ở giao lộ giữa đường Meiji và Waseda, tài xế phóng hết tốc lực

qua cái đèn giao thông vừa chuyển sang màu đỏ, quặt trái về hướng
Trung tâm Y tế Quốc gia. Trọng lực đẩy bật Holtzer ra khỏi người tôi.
Luồng xe cộ trên đường Waseda khép lại đằng sau chúng tôi một giây
sau đó, và tôi biết chiếc sedan sẽ bị kẹt lại trong một phút, có lẽ còn
nhiều hơn thế.

Nhà ga Tozai Waseda đang ở ngay trước mặt. Đã đến lúc tẩu

thoát. Tôi bảo tài xế tấp xe vào lề đường. Holtzer đang đổ gục vào cửa
xe bên phía tài xế, bất tỉnh nhưng vẫn còn thở. Tôi muốn lao tới siết cổ
hắn lần nữa - để loại bớt một kẻ địch. Nhưng không còn thời gian.

Tài xế phản đối, nói rằng chúng tôi phải đưa bạn tôi tới một bệnh

viện, rằng chúng tôi cần gọi cảnh sát, nhưng tôi khăng khăng bắt anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.