SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 184

đặc biệt muốn biết về chuyện mậu dịch nên cũng không hỏi gì thêm. Không
có chuyện gì khác nên chàng nói về tình trạng mất an ninh ở Beirut và hệ
thống đường thủy ở Tunis, có vẻ thông thạo tình hình vùng Bắc Phi đến tận
Trung Đông.

Chén sạch tô cơm có tôm chiên xong, nàng ngáp dài và nói buồn ngủ.

Có vẻ sắp gục luôn tại chỗ. Nàng vốn có tật bạ đâu cũng ngủ được. Chàng
bảo có thể gọi taxi đưa tôi về đến nhà, nhưng tôi nói sẽ lấy tàu điện vì
nhanh hơn. Tôi không hiểu mình đến tận phi trường để làm gì.

Chàng hướng về phía tôi, nói như xin lỗi: -"Rất vui mừng được gặp

anh".

Tôi đáp lễ: -"Được gặp anh là điều vui mừng của tôi mới đúng".

Từ đấy, tôi gặp mặt chàng ta vài lần. Cứ khi nào tình cờ gặp nàng ở đâu

đấy, thế nào cũng thấy chàng ta ở bên cạnh. Nhiều lúc tôi hẹn gặp nàng, lại
thấy chàng lái xe đưa nàng đến chỗ hẹn. Chàng lái một chiếc xe thể thao
Đức quốc màu bạc bóng loáng không một vết dơ. Chuyện xe hơi thì tôi hầu
như hoàn toàn chẳng biết gì nên không giải thích rõ hơn được, nhưng tôi có
cảm tưởng đã thấy kiểu xe này trong một phim đen trắng của đạo diễn Ý
Federico Fellini.

Có lần tôi đã hỏi thử nàng: -"Cậu ấy có vẻ giàu sụ đấy nhỉ?"

- "Ừ nhỉ. Hẳn là thế thật đấy". Nàng đáp, có vẻ không mấy quan tâm.

- "Công việc mậu dịch mà lắm tiền đến thế sao?"

- "Mậu dịch gì cơ?"

- "Thì cậu ấy bảo đang làm mậu dịch đấy mà".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.