SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 238

sách ấy thì thà ngủ với thủ quân đội con gái đánh bóng chày mềm còn vui
thú hơn. Nhà báo hẳn là đã chọn mấy cuốn sách như thế để chọc tức người
đọc đấy thôi.

Ăn xong một miếng bánh mì nướng giòn, vừa đặt tờ báo xuống bàn ăn,

tôi mới để ý thấy có mảnh giấy nhỏ dằn dưới lọ mứt. Chữ viết nhỏ quen
thuộc của cô em tôi bảo là đã mời Watanabe Noboru đến ăn tối vào chủ
nhật này, hãy ở nhà cùng với cô ấy. Tôi xong bữa sáng, phủi những vụn
bánh mì bám trên áo, thu bát đĩa cho vào bồn rửa chén, xong điện thoại đến
đại lý du lịch, nơi em tôi làm việc. Cô ấy bảo: "Bây giờ em đang bận, 10
phút nữa, em gọi lại cho anh". 20 phút sau, chuông điện thoại reo. Trong
khoảng 20 phút ấy, tôi đã hít đất được 43 cái, cắt móng tay móng chân tổng
cộng được 20 cái, và ngáp 2 lần.

"Anh đã đọc mảnh giấy em ghi lại chưa?" Em tôi hỏi.

"Đọc rồi". Tôi đáp. "Rất tiếc là chủ nhật này anh đã có hẹn trước rồi.

Phải chi em cho biết sớm hơn thì anh đã để trống ngày ấy. Tiếc quá".

"Đừng xạo thế chứ, ông anh. Chỉ là cái hẹn với cô nào đấy đến tên người

ta cũng không nhớ, để đi đâu làm chuyện gì đấy chứ gì. Hẹn cô ta lại thứ
bảy có được không?".

"Thứ bảy anh phải ở suốt ngày trong phòng chụp hình, làm quảng cáo

cho mền điện đấy. Dạo này anh bận lắm".

"Vậy thì bỏ cái hẹn ấy đi nhé".

"Bỏ thì tổn hại lắm. Lúc này là giai đoạn mong manh lắm đây".

"Còn tương lai em ruột của anh thì không mong manh bằng đấy nhỉ?"

"Không phải thế". Tôi ngồi xuống ghế, vừa sửa cà-vạt vừa nói. "Chỉ vì

hai anh em đã giao ước là không can thiệp vào đời sống của nhau rồi mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.