SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 327

họ là "những con người của tôi". Có thể diễn dịch rằng ấy là "người Nhật"
mà cũng có thể diễn dịch họ là con người nói chung.

Tôi không nghĩ mình là nhà văn hậu hiện đại, mặc dù nếu bạn gọi tôi

bằng cái tên đó thì tôi không phản đối. Nói thật, người ta gọi tôi là gì tôi
cũng chẳng quan tâm. Theo ý tôi, tôi chỉ là người kể chuyện. Một người kể
chuyện khá cừ, chắc vậy. Tôi cho rằng trên thế giới có hai loại tiểu thuyết
gia: tiểu thuyết gia đầy cảm hứng và tiểu thuyết gia thường. Bạn cũng đoán
được rồi đó, tôi muốn mình là loại thứ nhất.

Tôi chẳng mấy quan tâm đến bất kỳ giải thưởng nào. Giải thưởng đích

thực của tôi là độc giả, những độc giả đang mong chờ tác phẩm kế tiếp của
tôi. Tôi rất trân trọng sự quan tâm và thủy chung của họ. Tôi đã nỗ lực suốt
nhiều năm trời để nắm được tư tưởng họ, tâm hồn họ, và dường như tôi đã
nắm được tư tưởng, tâm hồn độc giả, nhiều độc giả.

Đến năm 29 tuổi tôi mới bắt đầu viết[16]. Trước thời gian đó tôi chẳng

có gì để viết. Đôi khi bạn phải sống cuộc đời của chính mình cho hết sức
hết lòng, hết mực chân thành, sau đó bạn mới tìm thấy một cái gì đó của
riêng mình để viết.

[sửa] Các tác phẩm

[sửa] Tiểu thuyết

Năm

Tựa tiếng Nhật

Tựa tiếng Việt1

1979

風の歌を聴け

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.