SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 96

Cô Shimao lấy thêm bia từ tủ lạnh ra, rót vào cốc của hai người.

- "Mà chuyện hơi dê một tí, em kể ra sợ làm anh ghét thôi."

Komura lắc đầu: Không đâu.

- "Thỉnh thoảng vẫn có đàn ông không thích mấy chuyện như thế mà."

- "Tôi không có vậy đâu."

- "Chuyện thật xảy ra cho em đấy anh, vì vậy có hơi mắc cỡ đấy."

- "Nếu được thì muốn nghe lắm."

- "Được thôi. Miễn anh không sao là được rồi."

- "Tôi không sao đâu."

- "À, khoảng 3 năm trước đây, khi em mới nhập học trường Chuyên

nghiệp, em có một người bạn trai. Anh ấy là sinh viên Đại học, lớn hơn em
1 tuổi. Người giao hợp đầu tiên của em đấy. Có lần, em đi leo núi chỉ hai
người, với anh ấy. Núi rõ xa, ở phía bắc."

Cô Shimao dừng lại, uống một ngụm bia rồi nói tiếp:

- "Lúc ấy vào mùa thu, gấu hay ra lắm. Gấu mùa thu phải ra kiếm lương

thực cho kỳ đông miên nên rất nguy hiểm. Đôi khi chộp cả người ta đấy.
Dạo ấy, 3 ngày trước đã có người leo núi bị gấu vồ bị thương nặng đấy thôi.
Vì vậy mà dân vùng ấy mới cho tụi em cái chuông nhỏ. Nhỏ bằng cái
phong linh ấy. Họ dặn phải vừa đi vừa lắc chuông cho kêu leng keng, để
gấu nghe thấy biết là có người ta, mà không ra. Bởi gấu có vồ người ta cũng
không phải vì nó muốn vồ đâu nhé. Gấu tuy là giống động vật ăn tạp,
nhưng cây cỏ vẫn là thức ăn chính, thường thì nó chẳng có lý do gì để phải
vồ người ta cả. Chỉ khi nào gặp phải người nào thình lình xâm nhập vào
lãnh thổ của nó, gấu mới giật mình, hoặc tức giận, mới phản xạ mà vồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.