SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 528

Ông chồng tận tụy vốn bị giới báo chí hẹp hòi của Anh thời Victoria gọi

là “tên tộc trưởng Bedouin nhỏ bé đen sì bẩn thỉu” đi theo quan tài ra tận
mộ, cưỡi trên lưng con ngựa đen mà bà yêu quý nhất.

Nếu có một lúc nào đó muốn đánh giá Monica một cách khắt khe, tôi lại

kiềm chế khi nghĩ đến Jane Digby, cháu gái Bá tước, Phu nhân
Ellenborough, Nam tước phu nhân Venningen, Bá tước phu nhân Theotokoy,
người tình của hai vị vua - cả cha lẫn con - nguồn cảm hứng của Balzac, bạn
đường của một tướng cướp Albania và vợ yêu của tộc trưởng Abdul
Medjudel ở Damascus.

Tôi đưa Monica về với đám bạn và như thường lệ không ai hỏi cô vừa ở

đâu.

“Tôi nghĩ các cháu nên đi khỏi đây ngay bây giờ,” tôi khuyên. “Tên Đức

có thể quay lại đấy.”

“Tôi không muốn gặp lại hắn đâu,” Yigal phát biểu.

“Chúng ta có thể đi đâu được?” Britta hỏi.
“Đâu chẳng được, ngoài kia kìa,” Joe nói, giơ cả hai tay về phía Tây.
“Em biết rồi!” Gretchen nói. “Chúng ta sẽ quay lại Silves. Em vẫn muốn

xem pháo đài cổ một lần nữa.”

Thế là mọi người nhất trí sẽ lên đường đi Silves ngay, rồi sau đó, nghĩ tới

nơi nào thì đến nơi ấy, nhưng Gretchen xen vào, “Em sẽ không rời khỏi đây
mà không chào từ biệt những người quen ở Alte.”

“Nhưng đó chính là nơi tên Đức sẽ đến nếu hắn quay lại.”
“Em không quan tâm. Người dân ở đó đã giúp chúng ta rất nhiều. Lẳng

lặng rời đi sẽ là tội ác.”

Vì vậy chúng tôi quay lại Alte, và tôi nghĩ tất cả đều thấp thỏm lo sẽ chạm

trán chiếc Mercedes xám đáng ngại ấy, nhưng nó không xuất hiện. Đám trẻ
từ biệt người dân vùng núi, một vài bạn còn ứa nước mắt, Gretchen tin
tưởng trao mười đô la Mỹ cho một người đàn bà nhờ chuyển đến Maria
Concepcião khi nào cô bé xuống núi tham gia hội nhảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.