SAY NGỦ - Trang 44

Hai chúng tôi cứ nói mãi với nhau về món lươn biển như thế. Và rồi từng

câu nói cứ ngắt quãng dần, giấc ngủ dịu dàng kéo đến tự bao giờ. Tôi đã ngủ
thật sâu, không còn thức giấc vì mộng mị gì nữa.

Không biết ở thế giới mà chị vợ của anh đang tồn tại, đáy của bóng tối

sâu đến chừng nào.

Liệu nơi Shiori đang ở bây giờ có gần với nó không nhỉ? Chắc chắn đó là

một vùng bóng tối vô cùng đậm đặc, và không biết có phải tâm hồn tôi trong
những giấc ngủ vùi từng có lần phiêu diêu đến đó?

Tôi đã nghĩ điều ấy ngay trước lúc choàng mở mắt. Sau đó những đám

mây xám xịt trên bầu trời ngoài khung cửa sổ choáng ngợp tầm mắt, tôi nhìn
sang bên cạnh và thấy anh không còn ở đấy nữa. Tôi ngó đồng hồ, giật mình
vì đã một giờ chiều. Quá đỗi ngạc nhiên, tôi vừa ngồi dậy vừa lẩm bẩm “Ái
dà, sao thế nhỉ?!” Có một lá thư đặt ngay trên chiếc kệ cạnh giường.

“Không phải đi làm mà em ngủ tài thật đấy! Xem ra phụ nữ quanh anh ai

cũng ngủ hết cả!

Em ngủ say quá nên anh không đánh thức em dậy. Anh đã đặt phòng thêm

đến hai giờ, em cứ thủng thẳng mà nghỉ ngơi nhé!

Anh có việc phải đi trước. Anh sẽ gọi em.”

Một lá thư nét chữ ngay ngắn rõ ràng như bài tập viết. Thì ra nét chữ của

anh là thế này! Tôi có cảm giác như đã nắm giữ được một cách chắc chắn
toàn bộ đường nét anh, rõ ràng hơn cả đêm qua, khi tôi đang ôm chính con
người ấy trong tay mình. Tôi cứ chớp mắt ngắm nhìn lá thư ấy mãi không
thôi.

Chỉ mặc độc một chiếc áo thun cộc tay để ngủ nên dù trời đang là mùa hè,

toàn thân tôi vẫn chớm lạnh. Những đám mây hắt ánh sáng bàng bạc trùm
lên phố xá và trải rộng ra xa xăm. Tôi nhìn xuống dòng xe cộ phía dưới và
tuy đầu óc chưa bớt đờ đẫn mấy, tôi vẫn đi thay quần áo. Rồi tôi rửa mặt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.