SAY NGỦ - Trang 60

LỮ KHÁCH GIỮA HAI MÀN ĐÊM

“My Dear, Sarah

It was spring when I went to see my brother off.

When we arrived at the airport his girlfriends who were dredded beautiful

colors waited for him.

Oh, I was sorry, in these days he had many lady loves.

The sky was fair…”

Tôi đã lặng người đi một lúc khi phát hiện ra lá thư viết nháp cũ kỹ đó tận

sâu trong hộc ngăn kéo. Tôi cứ đọc đi đọc lại thành tiếng những dòng chữ
tiếng Anh ấy như đang kể lại một câu chuyện.

Lá thư ấy, tôi viết hồi học trung học để gửi cho một cô bạn lưu học sinh

tên Sarah, người yêu anh trai tôi là Hiroshi. Anh ấy đã mất cách đây một
năm. Khi Sarah về Boston, anh trai tôi vẫn hay bảo: “Tao muốn sang nước
ngoài sống thử quá!” và rồi bỏ đi theo cô ấy thật. Anh ấy đi làm thêm, rồi đi
chơi đến gần một năm mà chẳng thèm về nhà.

Càng đọc lá thư, những ký ức ngày đó lại càng ùa về trong tâm trí tôi. Bức

thư này tôi viết là để trả lời Sarah vì anh trai tôi đã đột ngột bỏ nhà đi lại
hiếm khi liên lạc nên Sarah mới lấy làm lo lắng mà viết thư để kể về tình
hình của anh ấy cho tôi biết. Ký ức ngày đó mà tôi nói tới chính là hình ảnh
tôi khi mới chỉ một cô bé học sinh trung học ngờ nghệch đang háo hức vừa
tra từ điển vừa viết thư cho cô bạn người Mỹ xinh đẹp. Phải rồi, Sarah là
một cô gái rất dễ thương với đôi mắt xanh thông tuệ. Cô phấn khích trước
mọi thứ ở Nhật Bản và lúc nào cũng bám gót anh trai tôi. Trong tiếng gọi
anh tôi pha lẫn âm giọng nước ngoài “Hiroshi! Hiroshi” của cô luôn nồng
nàn một thứ tình cảm say đắm.

Ôi, Sarah!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.