SAY NGỦ - Trang 61

— Có chỗ tiếng Anh nào khúc mắc cứ mang ra mà hỏi bạn anh này!

Anh trai tôi thình lình mở cửa phòng tôi và giới thiệu để chúng tôi làm

quen với nhau trong lần đầu gặp mặt như vậy. Hôm đó hai người bọn họ đi
xem hội tại một đền thờ ở gần nhà tôi và khi về, Sarah ghé vào chơi luôn.
Đúng lúc tôi đang cắm mặt vào bàn để làm cho xong đống bài tập hè nên
“tội gì!” tôi nghĩ và quyết định nhờ Sarah làm giúp một bài luận tiếng Anh.
Vả lại, xem ra cô ấy đang rất hào hứng với việc được giúp đỡ tôi nên tôi
cũng ngại từ chối. Chứ chẳng phải nói dối, từ xưa tới nay, tôi vẫn trội nhất
mỗi môn tiếng Anh.

— Vậy thì được rồi, anh cho em “thuê” Sarah một tiếng nhé! Rồi anh sẽ

đưa cô ấy về! Anh tôi nói rồi đi ra phòng khách ngồi xem ti vi.

— Xin lỗi nhé, vì mình đã cản trở buổi hẹn hò của cậu… Tôi ngọng nghịu

tỏ ý xin lỗi.

— OK! OK! Cứ để mình làm cho, chỉ năm phút là xong thôi! Như thế,

Shibami có thể dùng thời gian để làm các bài tập khác mà! Sarah đáp lại lời
tôi bằng một thứ tiếng Anh thuần thục với âm giọng tuyệt hay và khẽ mỉm
cười trong suối tóc vàng óng. Còn tôi, tôi cố gắng giải thích cho Sarah:

— Ừm… tóm lại là… Chủ đề của bài này là “Một ngày của tôi”. Cậu cứ

viết thế nào cũng được. Nhưng mà… nếu viết toàn những khó quá thì sẽ bị
lộ mất nên cậu cứ viết đơn giản thôi. Kiểu như câu này này…

— Vậy… hàng ngày Shibami thức dậy lúc mấy giờ? Cậu dùng bữa sáng

kiểu Nhật hay ăn bánh mì? Buổi chiều thì cậu làm gì? Sarah cứ vừa hỏi tôi
như vậy vừa hí hoáy viết và chỉ loáng một cái, cô ấy đã làm xong bài tập cho
tôi.

— Chao ôi! Mình không thể cứ để nguyên bài văn với nét chữ nắn nót

đẹp đẽ thế này mà nộp được! Phải chép lại thôi vì chữ mình xấu lắm! Tôi
rên lên khi nhìn vào bài văn Sarah vừa viết, còn cô thì cười vang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.