SAY SẮC - Trang 174

Lưu Tiểu Xuyên

Say Sắc

Dịch giả: Ngô Tín

Chương 8

Giữ Mãi Mối Tình Đầu

H

uyện Cừ nằm ở phía bắc Tứ Xuyên, là một huyện nhỏ, dân số toàn huyện

chỉ trên dưới đâu một triệu người, xấp xỉ bằng dân số huyện Nhân Thọ
thành phố Mi Sơn. Nhân Thọ thuộc vùng đồi trũng còn huyện Cừ thuộc
vùng núi cao rất khan hiếm nước, đất cằn cỗi nhưng không khí trong lành,
không bị ô nhiễm. Phong cách của người nghèo ở xứ này rất giản dị, chất
phác, bất cứ nơi nào có giếng thơi, ở đó đều có không khí lãng mạn, vui
tươi yêu đời, cách thoát nghèo của người dân cũng lặng lẽ khác thường,
Nam Tử là một cô gái điển hình, ngày càng có nhiều người rời bỏ quê
hương như Nam Tử. Việc đàn ông đi làm thuê kiếm mướn, đàn bà đổ ra
thành phố đã trở thành phong trào. Đàn ông kiếm tiền gửi về giúp đỡ gia
đình còn đàn bà kiếm tiền để tiêu pha. Đương nhiên cũng có trường hợp
ngược lại, như Nam Tử. Câu chuyện Nam Tử lấy chồng, trong làng ai cũng
biết. Làng Thí Mã cách huyện lỵ khoảng tám mươi cây số đường rừng.
Hôm nay Nam Tử trở về nơi chôn rau cắt rốn, nơi bố mẹ và những người
thân của chị đang sống, nơi đã in đậm trong ký ức tuổi thơ và thời thiếu nữ
của chị.

Một giờ chiều, Nam Tử xuống tàu, ngồi xích lô về huyện lỵ. Chị mặc chiếc
áo sơ mi màu hồng nhạt, chiếc quần có điểm hoa. Chiếc xích lô chở chị đến
bến xe ôtô. Người xích lô đòi chị một đồng, chị trả luôn cho anh ta hai
đồng. Bốn mươi phút sau có xe đi về làng Thí Mã. Một số hành khách ngồi
trong phòng đợi, ông lão đang quét dọn nhưng không phun nước, bụi bay
tứ tung vào mặt hành khách. Nam Tử đi trên đường phố của huyện lỵ, lòng
tràn đầy xúc động. Chị không phải là người của huyện lỵ, trước đây chỉ học
có nửa năm cấp ba ở trường thực nghiệm. Chị vẫn nhớ chủ nhiệm lớp là
một giáo viên toán học. Trước khi vào học mấy ngày, chủ nhiệm lớp đã gặp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.