SAY SẮC - Trang 155

Tề Hồng và Triệu Yến.
Nam Tử nhắc đến tên Thương Nữ rất vô tư. Hôm qua cái tên này đã làm
chị cảm thấy khó chịu, hôm nay đã có chút thay đổi. Hơn nữa, Thương Nữ
cũng rất tốt với chị. Những chuyện trước đây giữa chồng chị và Thương Nữ
chị đã được Tiểu Đào kể cho nghe nhưng chị cũng chẳng để tâm.
- Măng tre ở quê em ngon lắm, nếu tiện, em đem ra một ít, chỉ sợ đi tàu xe
phiền toái thôi. - Tôn Kiện Quân nói.
- Em mang được, có phải chuyển xe đâu mà sợ. - Nam Tử nói.
- Khi nào em về đến Thành Đô, anh sẽ đưa xe ra đón.
- Nếu anh bận không ra được, em sẽ thuê xe về nhà.
- Chẳng có gì đâu, anh sẽ ra được. - Tôn Kiện Quân nói.
- Ngộ nhỡ anh đang chơi mạt chược, đi thì lại khuyết một chân. - Nam Tử
nói.
- Thì bảo họ đợi một lát, có sao đâu. Xe cả đi lẫn về chỉ khoảng nửa tiếng
chứ mấy.
- Không cần đâu anh ạ, thuê xe cũng chỉ mất hơn chục đồng thôi.
- Không phải là vấn đề tiền, em đi vắng suốt mấy ngày, chẳng lẽ anh là
chồng không ra đón em được hay sao? Tiện đường anh đón luôn con về,
mấy ngày mẹ con không gặp nhau, anh sợ nó nhớ lắm đấy.
- Nó xa em mấy ngày có sao đâu, con ngoan lắm đấy. - Nam Tử cười bảo.
- Tục ngữ có câu mẹ nào con ấy mà. - Tôn Kiện Quân cũng cười, bảo.
- Thế em cũng ngoan à? - Nam Tử hỏi.
- Trẻ con ngoan theo cách của trẻ con, người lớn ngoan theo cách của người
lớn. - Tôn Kiện Quân nói.
- Em không phải là người lớn, em là vợ anh, năm nay em đã hai mươi sáu
tuổi rồi.
- Năm nay anh tròn ba mươi tám tuổi. - Tôn Kiện Quân nói.
Anh đưa tay vuốt ve đôi má ửng hồng của vợ. Tình cảm giữa hai người vô
cùng thắm thiết. Nam Tử dọn mâm bát, còn Tôn Kiện Quân châm thuốc
hút. Năm nay Tôn Kiện Quân ba mươi tám tuổi, khi vợ anh ba mươi tám
tuổi thì anh sẽ tròn năm mươi tuổi. Liệu lúc năm mươi tuổi sẽ thế nào nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.