SAY SẮC - Trang 178

dừng lại. Chiều chủ nhật phải trở về trường, Ninh Cường ra tận đầu con dốc
nhỏ chờ Nam Tử. Vào mùa Đông gặp lúc trời mưa, gió rừng thổi ào ào,
Ninh Cường phong phanh một chiếc áo mỏng đứng co ro nhìn xuống chân
núi... Nam Tử đang cầm chiếc ô, đi trong bùn lầy tới và hỏi anh chờ đã lâu
chưa, anh chỉ trả lời vừa mới đến, thực ra anh đã đợi từ lâu cái rét đã làm da
thịt anh tím bầm. Anh nép mình vào chiếc ô của Nam Tử, thật hạnh phúc
biết bao, anh muốn chắn hết gió lạnh muốn che chở tất cả cho Nam Tử...

Nam Tử mải miết cắm đầu đi, xuyên qua một cánh rừng rồi đến một gốc
cây cổ thụ. Trước mắt chị đã hiện ra chiếc chòi canh lúa tuềnh toàng năm
xưa. Chị dừng chân, vuốt lại mái tóc. Lần này về quê chị có mang theo máy
ảnh, chị quyết định chụp cái chòi canh lúa. Có lẽ sang năm nó sẽ bị dỡ bỏ
cũng nên. Nó đứng sừng sững trên sườn dốc, hứng chịu nắng mưa, bão tố
suốt bao tháng ngày... Cái chòi dột nát này đã chứng kiến mối tình đầu của
chị, thời gian vẫn chưa xóa nhòa, phong ba bão táp vẫn chưa làm mất dấu
vết của nó. Chị đã có kế hoạch, ngày mai sẽ đến đây chụp vài kiểu ảnh.

Nam Tử đã về đến nhà, mọi người đều có mặt đông đủ. Bạn bè vốn là hàng
xóm láng giềng nghe tin chị về đều rủ nhau đến thăm. Người lớn thì tíu tít
thăm hỏi, trẻ con thì lăng xăng chạy ngoài sân, chú chó vàng thì ve vẩy cái
đuôi. Trong nhà, người đứng người ngồi chật ních, phải kê mấy dãy ghế ra
sân mà vẫn chưa đủ, các ấm trà tỏa hương thơm ngào ngạt. Ông bố vốn là
người ít nói, chỉ tủm tỉm cười. Ở trường ông hút thuốc cuốn, về nhà ông hút
thuốc điếu, còn anh trai Nam Phàn chỉ hút thuốc lào nhưng hôm nay anh lại
mua hai bao "Hồng Mai", rút hết điều này đến điếu khác mời mọi người.
Chị dâu thì bận rộng công việc bếp núc nào giết gà, mổ cá, khói bếp lan tỏa
như một đám mây. Nam Tử rất muốn xuống bếp đỡ đần chị dâu một tay
nhưng không sao bứt ra khỏi được đám đông. Bà mẹ thì hết ngắm nhìn con
gái lại nhìn mọi người. Cả nhà đông vui nhộn nhịp, nhưng cái năm ấy... Ôi,
thôi không nên nhắc đến cái năm ấy nữa. Bệnh phổi của bà đã thuyên giảm
nhiều rồi, con gái vẫn đều đặn gửi thuốc về cho bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.