SAY SẮC - Trang 258

mạnh. Điền Tiểu Lan kêu ối một tiếng rồi bưng lấy đầu. Hỷ Nhi nhặt xong
chiếc quần lót quay lại nhìn Điền Tiểu Lan và bắt gặp đôi mắt của chị. Bốn
mắt nhìn nhau, Hỷ Nhi khẽ thổi vào đầu Điền Tiểu Lan mấy cái. Ở Mi Sơn
cỏ câu đồng dao là: "Đừng đau nữa, đừng đau nữa...". Hỷ Nhi thổi liên tiếp
hai, ba lần, Điền Tiểu Lan nhắm nghiền hai mắt hưởng thụ. Luồng gió thổi
từ miệng Hỷ Nhi dần dần di chuyển xuống mũi và... Chỉ trong vài giây, họ
đã hôn nhau, hôn tất nhiên không cần phải thổi nữa, mà là phải hít vào, hít
vào thật lâu. Lần thứ ba, chiếc quần lót lại tuột khỏi tay rơi xuống.
Hỷ Nhi chỉ mặc quần đùi và áo may ô, còn Điền Tiểu Lan thì mặc áo dài,
rất dễ dàng cởi ra.
Thực ra, họ đã cởi ra rồi, đã vén lên đến tận đùi, gần đến chỗ của chiếc
quần lót khác, chiếc quần lót có hơi ấm và độ co giãn. Như vậy hôm nay
Hỷ Nhi đã sờ vào hai chiếc quần lót. Động tác của Hỷ Nhi không hề thô
bạo, trái lại, rất nhẹ nhàng. Anh là một hảo hán, một người đàn ông khỏe
mạnh theo đúng nghĩa nhưng lại rất dịu dàng. Tinh lực trong anh mạnh đến
đâu, anh cũng không rõ, song có điều anh vẫn rất dịu dàng. Cái mà anh
muốn có chính là sự dịu dàng, dịu dàng, ôn hòa, cứ để nó đến dần, đi đâu
mà vội. Một khi vòi nước đã mở nước sẽ chảy xối xả nhưng điều này
không phù hợp với tình hình của Hỷ Nhi. Hỷ Nhi chưa có ý định trao đổi
thể xác với Điền Tiểu Lan. Họ hôn nhau, hôn thật say đắm, hai cái lưỡi có
sức truyền cảm lạ kỳ và sao lại dịu dàng đến thế! Răng cũng vậy, hai hàm
răng cứng cũng trở nên dịu dàng. Tình yêu trên sân thượng, ở thời điểm
khoảng hơn mười giờ tối, có hoa tươi, có ánh trăng và vòi nước. Hỷ Nhi lại
cúi xuống nhặt chiếc quần lót, anh âu yếm hôn vào đùi Điền Tiểu Lan.
Những ngón tay mềm mại của Điền Tiểu Lan vuốt nhẹ mái tóc của Hỷ Nhi.
Tình cảm giữa hai người đẹp như một bài thơ, một bức họa... Hỷ Nhi đứng
dậy lại ôm chặt lấy Điền Tiểu Lan hôn say đắm, niềm hứng khởi trào dâng,
đôi vú căng phồng hổn hển như biết thở, chiếc quần lót lúc co, lúc giãn...
tay Hỷ Nhi không rời chiếc quần lót. Chiếc quần lót màu hồng đã phơi
mình trước giónhưng hiển nhiên nó không phải là ngọn cờ vẫy gọi dục
vọng.
- Ta xuống nhà anh đi. - Điền Tiểu Lan khẽ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.