SAY SẮC - Trang 325

như khi mới hai mươi ba tuổi. Chị luôn giữ gìn cho tâm hồn thanh thản:
Đến các quán trà thưởng thức hương vị của trà, đi bộ đến nơi làm việc, làm
các việc trong nhà, xem ti vi, tập thể dục, đọc sách... Quân Trị Bình nghĩ:
Có lẽ buổi chiều cô ấy chơi bóng rổ, tối đi uống trà.
Vợ chồng khách sáo với nhau độ nửa phút rồi lại mặt đối mặt, mắt nhìn
mắt: Động tác thỏa đáng nhất lúc đó là nên tắt đèn để cánh cửa tâm hồn tạm
thời khép lại sẽ tỏa sáng trong đêm tối. Tưởng Vận lại vuốt nhẹ mái tóc, có
lẽ chị định tắt đèn nhưng rồi lại chuyển hướng, vuốt tóc xong, chị sà vào
lòng chồng, tay kề tay, đùi bên đùi... nhưng giữa mắt với mắt vẫn có một
khoảng cách. Lúc này chân tay thì đơn giản nhưng đôi mắt lại phức tạp.
Mọi thành phần trong ánh mắt bài bác lẫn nhau, tình cảm vẫn là tình cảm
song rất khó chủ động về tinh thần.
Dưới ánh đèn, họ mặt đối mặt với nhau như vậy, thử hỏi còn biết nói gì.
- Hôm nay cánh Triệu Ngư đã về Thành Đô rồi. - Tưởng Vận nói.
- Chiều nay họ về rồi. - Quân Trị Bình nói.
- Anh có gọi điện cho họ không?
- Triệu Ngư có gọi đến đây, anh cũng nói chuyện với Thương Nữ được vài
câu.
- Thật thế à? - Tưởng Vận nói.
- Đúng thế.
Hai người đưa mắt nhìn theo hai hướng: người thì nhìn ra cửa sổ còn người
thì nhìn bức tranh trên tường. Tắt đèn hay là...
Quân Trị Bình như chợt nhớ ra điều gì, anh nói với vợ:
- Hôm nay anh nhận được một cú điện thoại, thằng cha định vòi tiền nó gọi
vào máy của anh. Nghe khẩu khí của nó thì việc chuyển công tác của em có
triển vọng tốt đấy.
- Không cần phải quan tâm, được hay không cũng chẳng sao. - Tưởng Vận
nói.
- Tại sao thằng cha ấy lại thay đổi chủ ý nhỉ? - Quân Trị Bình nói.
- Có lẽ sau khi nghĩ kỹ, nó thấy không nên hành hạ anh thì phải. - Tưởng
Vận nói.
- Nó sợ gì anh. - Quân Trị Bình nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.