SAY SẮC - Trang 354

nên cô thường xuyên đến gõ cửa nhà anh. Đôi khi đứng trước Triệu Ngư,
mặt cô đỏ bừng, rồi bỏ chạy. Thực ra cô không sợ đỏ mặt vì năm ngoái hai
người đã ngồi lì ở nhà cô suốt mấy tiếng đồng hồ, rồi bỗng ôm chầm lấy
nhau. Sự việc diễn ra nhanh quá, khiến cả hai đều lúng túng. Hàng xóm,
đồng nghiệp, bạn bè, lẽ ra cả ba yếu tố đó sẽ làm cho tình bạn trở nên thân
thiết hơn, bây giờ chúng đã biến mất cả rồi. Hai người ôm nhau như hai
khúc gỗ, người đàn ông vẫn là đàn ông, còn người đàn bà thì mặt nóng
bừng bừng, tim đập thình thịch...

Xem ra tình hữu nghị cũng có lắm cái phức tạp, muốn phát triển tình hữu
nghị, trước hết phải là tình yêu. Sau sự việc trên, hai người lại trở lại bình
thường, vẫn là hàng xóm của nhau, hàng ngày vẫn gặp nhau. Khi người đàn
ông vắng mặt, người đàn bà tỏ ra buồn rầu. Tuy nhiên cô vẫn không tránh
khỏi đỏ mặt, nhưng mỗi khi đỏ mặt cô lại tránh đi nơi khác, đôi chân dẻo
dai của tuổi trẻ... Rất có thể sau này gặp những trường hợp như vậy cô cũng
quen dần.

Triệu Yến đi lên phòng máy vi tính ở tầng năm, còn Triệu Ngư lên phòng
làm việc ở tầng sáu. Hai người cùng họ khác tên bước vào phòng làm việc
riêng của mình.

Triệu Ngư lấy chìa khóa mở cửa phòng. Đã bảy ngày không đi làm, mặt
bàn đầy bụi bặm. Anh lấy một xô nước và chiếc giẻ, lau sạch cả năm chiếc
bàn. Một lão đồng chí đưa đến một tập thư. Các đồng sự lục tục kéo đến,
tiếng nói cười râm ran. Bàn làm việc của Triệu Ngư hơi to, kê sát ngay cửa
sổ. Trên bàn có hai máy điện thoại và một máy vi tính. Triệu Ngư tuy là cán
bộ cấp phòng, nhưng được bố trí phòng làm việc khác hẳn với các đồng
nghiệp cùng cấp.

Chín giờ rưỡi Triệu Ngư bắt tay vào việc giải quyết các công văn giấy tờ.
Đúng lúc đó Lý Tiến gọi điện, thế là Triệu Ngư phải đến ngay phòng giám
đốc. Rất nhiều việc ở cơ quan, Lý Tiến thường gọi Triệu Ngư lên để trao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.