SAY SẮC - Trang 387

Lưu Tiểu Xuyên

Say Sắc

Dịch giả: Ngô Tín

Chương 17

Mưa Cũng Có Cái Thú Của Mưa, Cứ Gì Phải Trời Nắng

M

ùa Hè năm 2001, thời tiết ở Dung Thành và Mi Sơn khá giống nhau.

Tháng Sáu, nóng hơn một chút, vào khoảng 35, 36 độ C, nước da người đi
bộ dưới ánh nắng có đôi chút khác thường. Ánh mặt trời hơi độc. Câu nói
có tính khuếch đại của người xưa nay đã ứng nghiệm. Một số người không
sợ nắng như Triệu Ngư, Nam Tử thường thích đi bộ trong nắng, song với
sự khuyên can của người khác, họ cũng cảnh giác với cái nắng nóng. Đã có
những thực tế đủ để chứng minh rằng người mắc bệnh ngoài da ngày càng
tăng lên. Vợ người bạn Triệu Ngư đứng trên sân thượng phơi nắng suốt hai
tiếng đồng hồ để tưới cây, kết quả da bị mẩn ngứa rất khó chịu. Lúc đó, chị
ta không để ý nhưng về sau đã phát hiện da ở chỗ cổ tay đeo đồng hồ có
vấn đề.

Tầng dưỡng khí trên trái đất có những khe hở khổng lồ mà con người
không thể nhìn thấy được. Con người chỉ quan tâm đến những vật mình
nhìn thấy, đó cũng là một trong những đặc trưng trong thời đại ngày nay
của chúng ta. Bầu không khí nóng tăng dần hàng năm, các nhà khoa học đã
đưa ra một luận đoán mang tính thuật ngữ: Hiệu ứng nhà kính. Những
người quan tâm và không quan tâm đều thừa nhận rằng nhiệt độ đã có sự
thay đổi rõ rệt so với hai mươi năm về trước, mùa Đông không rét, mùa Hè
lại quá nóng bức. Nhưng sự thay đổi cũng chỉ là thay đổi, nó có ý nghĩa gì?
Sự thay đổi ấy có thật đáng sợ không? Hàng ngày trên thế giới đều có sự
thay đổi, nếu không có sự thay đổi mới là điều đáng sợ... Những người lạc
quan tin rằng các nhà khoa học sẽ giải quyết được mọi vấn đề. Sợ gì trời
nóng! Đã có máy điều hòa không khí thật dễ chịu biết bao! Xe ôtô nhả ra
một khối lượng lớn khói bụi, có gì là lạ đâu. Người Mỹ từ chối không ký
vào bản Nghị định thư Kyoto về môi trường, chẳng lẽ người Trung Quốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.