SAY SẮC - Trang 478

lớn về lẩu cá mè, anh chưa dứt lời, Triệu Cao đã gào lên:
- Mai cháu vẫn muốn ăn nữa.
- Cháu cũng muốn ăn nữa. - Cậu bé Tôn Ân chưa đầy năm tuổi cũng vội
nói theo.
Triệu Cao chạy lại chỗ mẹ, Tôn Ân cũng chạy theo, Thương Nữ ôm con
vào lòng và hôn lên má nó. Tôn Kiện Quân nắm lấy tay con trai Thương
Nữ dịu dàng nói:
- Ngày mai bác sẽ lại đưa cháu đến đây ăn.
Triệu Cao thích quá, nhảy cẫng lên rồi chạy đến bên Trịnh Thái Ức. Trịnh
Thái Ức kéo Triệu Cao ngồi vào lòng mình. Những ngày qua chị đã trở nên
quen thuộc hơn với Triệu Cao, như người thân trong một nhà. Lương Ngọc
Cầm ngồi bên cạnh đưa tay nhẹ nhàng vuốt má Triệu Cao.
- Cháu cũng muốn sờ má cô, trông mặt hai cô giống mặt Quan Công quá. -
Triệu Cao nói.
Mọi người cười ồ lên. Thương Nữ bảo:
- Con trai ngoan của mẹ, không được nói hỗn.
- Bố bảo trẻ con phải nghịch ngợm mới tốt. - Triệu Cao nói.
- Nhưng mẹ đã nói với con rồi nghịch ngợm phải đúng chỗ chứ. - Thương
Nữ nói.
- Đây là nhà hàng chứ không phải trường học, con không nghe mẹ đâu. -
Triệu Cao nói.
- Em phải nghe chị, chị là chị gái của em. - Tiểu Minh, con gái Tôn Kiện
Quân nói với Triệu Cao.
- Lạ nhỉ, mày họ Tôn, tao họ Triệu, mày lại bé hơn tao, tại sao lại là chị tao
được? Chị Triệu Yến mới là chị tao. - Triệu Cao cười bảo.
- Nhưng chị là lớp phó. - Tôn Tiểu Minh nói.
- Tao là... con trai, tao là Lâm Giáo Đầu chỉ huy tám mươi vạn cấm quân. -
Triệu Cao nói.
- Em còn bảo em là Cổ Bảo Ngọc nữa. - Tôn Tiểu Minh nói.
- Tao giả vờ làm Cổ Bảo Ngọc, tao chính là Lâm Sung. - Triệu Cao cười hì
hì.
Thương Nữ vừa nghe vừa lắc đầu, chị nói với chồng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.