SAY SẮC - Trang 476

Lương Ngọc Cầm nói.
- Anh xem hai người nói năng ngọt xớt, có vẻ bịn rịn lắm. Quyết định của
chúng ta là rất chính xác, cuộc sống vợ chồng phải gắn bó như keo với sơn,
hà tất phải nghiến răng nghiến lợi làm gì, ngộ nhỡ Vương Đông cắn đứt lợi
thì Lương Ngọc Cầm sẽ đau xót đến nhường nào. - Trịnh Thái Ức nói với
Triệu Ngư.
- Cậu càng nói càng lộn xộn, mình tha cho cậu đấy. - Lương Ngọc Cầm
đấm vào lưng bạn một cái, hét to lên.
Hai người đàn bà trêu chọc lẫn nhau cười khúc khích. Vương Đông thấy rất
vui, còn chồng Trịnh Thái Ức lại làm ra bộ mặt buồn thiu, anh ta gượng
cười.
Có tiếng chân người đi rầm rập, Triệu Ngư nhìn ra đầu cầu thang thì thấy
Lý Tiến, Tề Hồng, Thương Nữ, Triệu Yến, Ngô Hải Ba, vợ chồng Tôn
Kiện Quân cùng Tưởng Vận, Hỷ Nhi đang lục tục kéo nhau lên gác. Lý
Tiến đề nghị mọi người họp để thảo luận về bữa tiệc lẩu tối nay. Tưởng
Vận nói với Triệu Ngư:
- Các anh đang bận, chúng tôi xin phép về đây.
- Không, có bận gì đâu. - Triệu Ngư nói.
- Việc gì mà vội thế? Hôm nay đừng về, tất cả về nhà tôi ngủ. - Thương Nữ
nói.
- Nhà chị cỏ chứa hết không? - Hỷ Nhi nói.
- Ba người đàn ông các anh ngủ ở phòng khách, chịu khó nằm chật một tí,
còn tôi và Tưởng Vận ngủ trong buồng. - Thương Nữ nói.
- Chả mấy khi được ngủ cùng giường với Thương Nữ, chúng ta ở lại thôi. -
Tưởng Vận cười bảo.
- Ta nghỉ tại khách sạn thôi, việc gì lại cản ngăn tình ân ái vợ chồng người
ta. - Quân Trị Bình nói.
- Vì cậu không dám rời Tưởng Vận đến nửa bước nên mới nói như vậy. -
Hỷ Nhi nói.
- Chắc cậu lại nhớ Điền Tiểu Lan quá rồi phải không? Mới ra Thành Đô
được vài tiếng đồng hồ mà đã gọi cho nhau cả chục cú điện thoại. - Quân
Trị Bình cười bảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.