SẼ CÓ CÁCH, ĐỪNG LO - Trang 14

SẼ CÓ CÁCH, ĐỪNG LO!

Tuệ Nghi

www.dtv-ebook.com

Có Vay Có Trả

Chiều hôm qua đi ngang đường 45 thì nghe tiếng thét thất thanh, rồi

tiếng rú ga. Nhìn ra vẫn kịp thấy một em trai chắc chỉ khoảnh 16, 17 tuổi.
Dáng người em nhỏ thó, ốm nhom, mặc cái áo sơ mi đen như quạ, tóc tai
xõa xượi đang gồng mình trên chiếc "Dream huyền thoại", một tay vít ga
còn tay kia ôm "chiến lợi phẩm" vừa giật được của một đôi vợ chồng chạy
xe trên đường, vừa chạy em trai vừa dáo dác ngoái lại đằng sau xem có ai
đuổi theo mình không. Mặt mũi hằn lên một nét sợ hãi tột cùng, chắc mới
vào nghề, đầu cũng không đội mũ bảo hiểm. Bất giác mình nghĩ, đường cắt
nhau như thế, nhỡ mà xe tải từ đâu đâm ra thì không biết tài sản trong cái
túi em vừa giật được có đủ để giữ mạng cho em không?

Lại nói về chuyện ăn cướp. Trước đây mình có nghe về một gã trộm

cướp táo tợn vô cùng, chuyên hành nghề tại các bệnh viện lớn, nơi mà để
được mổ, được xạ trị phải tốn từ chục triệu trở lên. Nhiều thân nhân người
bệnh bán nhà bán ruộng để gom góp tiền, nêm chặt vô lưng quần chờ sáng
mai đóng viện phí cứu người thân, thế mà chỉ trong một phút ngả lưng chợp
mắt, bọc tiền đã không cánh mà bay.

Lạ lùng thay, con trai gã trộm thiện nghệ đó mới 16 tuổi đầu đã mắc

chứng bệnh u ác tính tinh hoàn. "Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt", gã
trộm đưa con vào một trong những bệnh viện mà gã từng hành nghề. Một
buổi sáng tinh mơ, các điều dưỡng đang lách xách đẩy mấy cái xe thuốc thì
bỗng nghe tiếng gào khóc thảm thiết của vợ gã. Bọc tiền để chữa bệnh cho
cậu con trai duy nhất để nối dõi tông đường đã không cánh mà bay....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.