SẼ CÓ CÁCH, ĐỪNG LO - Trang 18

SẼ CÓ CÁCH, ĐỪNG LO!

Tuệ Nghi

www.dtv-ebook.com

Mẹ Chồng Của....Mẹ Tôi

Tính đến bây giờ, đã qua 24 năm kể từ ngày mẹ tôi về làm dâu nhà Bà

và 7 năm kể từ ngày Ba tôi bước lên chuyến đò sang bên kia thế giới. Mẹ
tôi vẫn thi thoảng kể về Bà- Mẹ chồng của Mẹ tôi.

Ngày đầu tiên Mẹ về ra mắt Bà, không có gì để nấu cơm, Bà chạy

sang gánh bún trước nhà, và chỉ có tiền mua cho Mẹ tôi một tô bún riêu.

Mẹ tôi về nhà chồng, không váy cưới lộng lẫy, không tiệc tùng sang

trọng, chỉ có bộ áo dài cùa Bà và đưa dâu bằng chiếc xe đạp cũ của Ba tôi.
Ngày lạnh, Mẹ chồng của Mẹ tôi bắc từng ấm nước lên bếp than rồi ngồi
đợi rót vào bình thủy để con dâu đi làm về có nước nóng tắm.

Như bao phận dâu khác, mẹ tôi cũng có "giặc Ngô", Bà biết hết.

Nhưng có lẽ bênh con dâu cũng dở mà bênh con gái cũng chẳng hay nên Bà
chỉ im lặng, vì bà thương cả hai. Mẹ tôi mang bầu, muốn mua cho con dâu
chút đồ tẩm bổ nhưng sợ các con gái tị nạnh nên Bà phải giấu vào bụng túi
thịt mới mua ở chợ, tạt qua phòng Mẹ tôi rồi đi ra ngay. Mẹ chồng của Mẹ
tôi chẳng ngần ngại lấy sổ đỏ nhà âm thầm ra ngân hàng vay vốn rồi cầm
tiền về lén lút đưa cho con dâu bảo cầm đi lấy vốn mà làm ăn. Lúc nào Mẹ
tôi mua cho Bà tấm áo, mảnh vải hay miếng gì ngon thì Bà đều hỏi giá. Mà
bao giờ Mẹ tôi cũng phải nói giá thật rẻ nếu như không muốn Bà cằn nhằn.
Mẹ chồng của Mẹ tôi đã từng như vậy đó! Dẫu cuộc sống có những "biến
động" đổi thay, nhưng Mẹ tôi luôn nhớ về Bà với những hồi ức tốt đẹp
nhất!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.