SẼ CÓ THIÊN THẦN THAY ANH YÊU EM - Trang 177

bông tuyết bay vào trong người Doãn Đường Diêu, lành lạnh, làm anh giật
mình.

"Này, hình như không bị sốt."Tiểu Mễ nở nụ cười, nụ cười rất nhẹ,

cũng nhẹ như một bông hoa tuyết, "xin lỗi, anh luôn nói là không bị bệnh,
cho nên em không tin lắm."

Doãn Đường Diêu cau có:"Tôi hỏi cô đến đây làm gì?! "

"Nhưng mà, hình như anh gầy đi một chút, sắc mặt cũng nhợt nhạt đi

một chút, "Cô chăm chú nhìn anh, nghi ngờ nói, "Hay là có chỗ nào khác
không thoải mái?"

"Mễ-----Ái----! "

"Có phải là.....tim....."Cô hốt hoảng mở to mắt, sợ hãi vì ý nghĩ vừa

hiện lên trong đầu, "Có phải là tim có vấn đề không?! "

"Có phải cô mãi mãi nghe không hiểu lời tôi nói! "Doãn Đường Diêu

giận dữ hét lên với cô, "Tôi nói tôi không bị bệnh! Tôi nói là tôi không
muốn nghe thấy giọng nói của cô nữa, đừng có gặp tôi nữa! Cô hoàn toàn
không hiểu à?! Cô là con ngốc à?! "

Tiểu Mễ ngơ ngác nhìn anh.

Ánh nắng hoàng hôn đỏ rực khắp nơi, con đường núi được bao phủ

bởi một màu đỏ rực rỡ của buổi chiều tàn, cây cối hai bên đường trong làn
gió nhẹ buổi tối xào xạc kêu, lá cây trong trong ánh nắng dịu dàng hình như
say muốn đi ngủ rồi.

Một lúc lầu, đứng trước mặt anh, cô gật đầu nói:

"Vâng, nghe không hiều."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.