"Cái gì?"
"Ha ha, "Cô kéo tay anh lại gần gian trưng bày, trên gian hàng đẹp mắt
đó bày rất nhiều đôi giày da nam, "nghe nói giày của nhãn hiệu này chất
lượng rất tố."
"Giày?"Doãn Đường Diêu ngơ ngác, "tại sao lại mua giày?"Tôi nghĩ
là cô sẽ mua cho tôi món quà gì lãng mạn một chút chứ.
"Xin hỏi, ở đây đôi giày chắc chắn nhất là đôi nào?"Tiểu Mễ hỏi nhân
viên bán hàng.
"Chắc chắn nhất?"Nhân viên bán hàng ngơ ngác, thường xuyên có
người hỏi loại nào là thịnh hành nhất, loại nào đi vào thoải mái nhất, còn rất
ít có người hỏi loại nào chắc chắn nhất.
"Vâng, "Tiểu Mễ cười, "cái loại mà thường xuyên đá vào cửa mà cũng
không bị hỏng ấy, lại không làm chân bị đau."Cô quay đầu nhìn Doãn
Đường Diêu, thậm thụt cười, "Thường xuyên đá cửa lớp, chân có lẽ cũng sẽ
bị đau nhỉ, cho nên mua một đôi giày chắc chắn tặng anh là hợp nhất."
"....."
"Có thích không?"Cô lắc lắc tay anh.
"không thích! "
"Tại sao vậy?"Cô ngạc nhiên trợn tròn mắt, "Em nghĩ rất lâu mới nghĩ
ra món quà phù hợp nhất này đấy."
"Mẹ kiếp! "Doãn Đường Diêu nghiêm mặt, "kể cả không muốn tôi đá
cửa thì cũng không cần dùng cái trò này chứ! "
"Hả---"Tiểu Mễ chớp chớp mắt, "bây giờ có chút tin rằng kết quả thi
của anh là thật rồi."Thì ra anh cũng không ngốc đến như vậy.