"Ừ, trong điện thoại Doãn Đường Diêu có vẻ rất hỗn loạn, anh ta "ra
lệnh" cho anh kể lại tất cả về quá khứ của em.
"Anh đã nói cho anh ấy chưa?"Cô như ngừng thở.
Trịnh Hạo Dương tỉ mỉ thăm dò biểu cảm của cô:"Không."Anh hiểu,
nếu như anh nói nguyên nhân chuyển đến Thánh Du của Tiểu Mễ cho Doãn
Đường Diêu, như thê, cô sẽ giận anh rất lâu rất lâu hoặc là cả đời nay sẽ
mãi mãi không tha thứ cho anh.
Cô nhắm mắt lại.
"Cảm ơn anh."
"Nhưng mà, không thể cứ giấu mãi thế này, Doãn Đường Diêu chắc
chắn sẽ biết thôi."
"Không, "Cô lắc đầu, "Anh ấy sẽ không biết, chỉ cần em không nói,
anh không nói."
"Em có thể giấu bao lâu?"
"Có thể giấu bao lâu thì giấu bấy lâu, "Ánh mắt cô kiên quyết, như có
thể bất chấp tất cả.
"Anh không biết xảy ra chuyện gì, nhưng mà, Doãn Đường Diêu đã
bắt đầu nghi ngờ.Anh ta muốn biết về quá khứ của em, anh ta thậm chỉ đe
dọa tối nay kể cả giết anh cũng bắt anh phải nói ra sự thật! "Trịnh Hạo
Dương đặt tay lên vai cô, "Tiểu Mễ, anh ta nếu như muốn biết, em sẽ không
giấu được đâu! Chỉ cần đến Thanh Viễn tìm hiểu, thì sẽ biết được về Dực! "
Cô im lặng.
"Tiểu Mễ, em tỉnh lại đi có được không?"Trịnh Hạo Dương lắc mạnh
vai cô, "Anh ta không phải là Dực, mặc dù anh ta có trái tim của Dực, anh