SẼ CÓ THIÊN THẦN THAY ANH YÊU EM - Trang 298

Cô cắn cắn môi, biết mình lại thất lễ nữa rồi. Tuy mỗi lần đều nhắc

nhở mình, anh ấy là Bùi Ưu là anh của Dực, nhưng mà...

"Tiểu Mễ, cám ơn em", môi anh lại vẽ nên một nụ cười hiền hòa. Tuy

rằng anh không có tư cách gì để nói thế này, nhưng vẫn cám ơn em đã tốt
với Dực."

"Không! " Cô chầm chậm lắc đầu. "Anh sai rồi, không phải em nhìn

Dực như thế. Em..." Cô lại cắn chặt môi. "Em không tốt với Dực chút nào,
lúc nào em cũng trợn mắt nhìn anh ấy, to tiếng với anh ấy, em đối với anh
ấy vô cùng tệ hại, em ương bướng lại ích kỷ lại nhỏ mọn..."

Bùi Ưu đờ đẫn.

Cô hít một hơi thật sâu, mỉm cười nhìn anh: "Anh xem đấy, cho nên

em rất hối hận."

"Dực là người lương thiện và dễ hài lòng nhất thế gian, anh ấy chỉ cần

một bát mì một gương mặt tươi cười dịu dàng là đã thấy vui lắm rồi. Nhưng
em vẫn cứ hay ỷ lại và hung dữ..." Gương mặt cô rất yên tĩnh. "Nếu như
đổi lại là người con gái khác, anh ấy nhất định sẽ vô cùng hạnh phúc, người
con gái ấy sẽ rất yêu quý trân trọng anh ấy."

Bùi Ưu vừa ngạc nhiên vừa đau lòng, cô lúc này lặng lẽ ngồi trong

chiếc ghế đằng màu trắng, vậy mà lại có cảm giác linh hồn cô đã bị rút mất,
đang bồng bềnh trôi dạt trong không trung.

"Bây giờ em đã học biết được nhiều điều" Nụ cười tĩnh lặng trên

gương mặt cô gần như đã thông suốt, "Nhưng, cũng chẳng cần thiết nữa.,
em biết... đó là sự trừng phạt của thượng đế."

Bùi Ưu biết, đó cũng là hình phạt của ông trời dành cho anh. Nếu anh

sớm biết mình còn có một người em trai, anh chưa từng chăm sóc...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.