Kế bên tấm biển trạm xe một buổi sáng sớm...
Một chàng trai áo sơ mi trắng khoác một túi ba lô to, im lặng ngắm
nhìn con đường ngựa xe như nước trước mặt. Ánh ban mai đầu tiên ló rạng
dần dần phủ lên gương mặt hiền hòa của anh.
"Đợi lâu quá rồi..."
Cô gái tóc ngắn ngáp một cái kéo tay trái của anh, chán chường lắc
qua lắc lại. Cái xe 562 chết tiệt này, cứ đợi, đợi rồi đợi, đợi tới bây giờ vẫn
chưa thấy đến!
Chàng trai đưa tay phải lên dịu dàng vuốt ve mái tóc ngắn của cô.
"Chắc là buổi sáng người đi làm nhiều quá nên bị kẹt xe một chút
thôi..."
Nói xong, anh liền đưa mắt nhìn ra con đường phía trước đến xuất
thần.
Cuối cùng cũng đến được thành phố này, tuy là một thành phố xa lạ,
những người qua lại trước mắt cũng toàn là người lạ, nhưng ba và anh trai
đã từng sống ở đây. Họ có đi qua con đường này không, cũng đã chờ đợi
tuyến xe ở đây chưa, thậm chí, họ cũng đứng kế bên tấm biển trạm xe này
chứ?
Cô mở to mắt nhìn anh: "Í, lòng bàn tay anh đang đổ mồ hôi kìa! "
Bàn tay anh bao giờ cũng ấm nóng sạch sẽ, nhưng ban nãy dường như ẩm
ướt hẳn, có mồ hôi đang rịn ra từ từ.
"A! "
Thế là anh muốn rút tay về, không muốn làm ướt cô. Nhưng cô nắm
chặt bàn tay anh không chịu buông, nhìn anh không chớp mắt hỏi: