SHIORIKO VÀ ĐỜI THƯỜNG BÍ ẨN - Trang 25

"Anh xếp lên tầng ba kệ sách kia, cạnh cuốn Chế độ thành Edo ấy."

Nói xong, cô lại rụt vào. Cô gần như không rời đống sách ấy nửa

bước. Tất nhiên, khi nào giao dịch cô sẽ xuất hiện và tiếp khách đàng
hoàng. Thoạt đầu lúc yêu cầu khách hàng xuất trình chứng minh thư thì lí
nha lí nhí, nhưng một khi đã bàn về sách là cô như được bật công tắc, ăn
nói trôi chảy hẳn lên. Đúng là một sự thay đổi lôi cuốn.

Giao dịch xong, khách vừa rời khỏi tiệm, y như rằng cô lại chui tọt

vào đống sách, bộ dạng bơ phờ mệt mỏi. Tuy không nói ra miệng, nhưng có
vẻ cô khá dở khoản tiếp khách. Không phải do thiếu khả năng mà do tính
cách của cô không phù hợp. Tường sách càng lúc càng cao, như phiền não
càng lúc càng chồng chất.

Vậy nên, tôi cố gắng luyện tập cho thành thạo những khâu tiếp khách

không yêu cầu kiến thức chuyên môn như thu ngân chẳng hạn. Thì bởi,
hiện giờ tay ngang như tôi đâu thể làm được gì khác ngoài mấy việc đó.

"Chuẩn bị đóng cửa là vừa nhỉ?" shinokawa nói từ góc quầy. Tôi nhìn

ra cửa kính, ánh tà dương êm đềm đang rót xuống mặt đường nhựa. Hoàng
hôn đã buông tự lúc nào.

"Tôi xong việc đằng này rồi nên đóng quầy thu ngân luôn nhé?"

"Vâng, nhờ anh!"

Xong xuôi, tôi đang dợm bước quay lại quầy thì bỗng dừng mắt ở một

góc kệ sách. Đó là chỗ xếp tiểu thuyết li kì và tiểu thuyết trinh thám, Cầu
treo dây cuốn Kiso của Kunieda Shiro đang xếp ngay cạnh Edogawa
Rampo toàn tập.

Tôi cầm lên, lấy cuốn sách ra khỏi hộp rồi lật mở trang đầu tiên. Ngay

lập tức, một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. Là do "cơ địa" của tôi vốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.