SHIORIKO VÀ ĐỜI THƯỜNG BÍ ẨN - Trang 7

được lắp để đỡ tốn sức hơn khi đi lên đi xuống, bởi chân cô chủ đang bị
thương.

"Anh... một chút..."

Một giọng nghèn nghẹt đáp lại. Chẳng biết là "Anh lên đây một chút"

hay "Anh đợi tôi một chút", nghe kiểu nào cũng thấy có lý.

"Tôi đi lên được không?"

"Vâng."

Có chuyện gì thế nhỉ? Căng thẳng, tôi bước chân lên cầu thang. Nghe

nói phòng riêng của chủ tiệm nằm trên tầng hai. Tôi đã tự dặn mình là
không được nhìn chằm chằm vào phòng con gái nhà người ta nhưng...

"Trời đất!"

Vừa lên đến tầng hai tối tăm, tôi đã phải trợn mắt. Dọc hành lang chật

hẹp, cả rừng sách cũ chất thành từng núi nằm san sát nhau, chồng nào
chồng nấy cao đến thắt lưng. Ai không biết mà nhìn vào thể nào cũng nhầm
tưởng đây là nhà kho. ở giữa có đúng một đường đi bé xíu, vừa đủ để lọt
chân, dẫn vào cánh cửa kéo trong cùng.

Thật lòng mà nói thì cảnh tượng này cũng không ngoài dự đoán cho

lắm. Chủ nhân tiệm sách cũ Biblia vốn là mọt sách chính hiệu, chỉ cần
được đọc sách là đã hạnh phúc lắm rồi. Dạo trước nằm viện, cô còn mang
theo một đống sách vào phòng bệnh làm y tá phải nhắc hết lần này đến lần
khác.

Tôi đứng trước cánh cửa kéo cuối hành lang, đang định cất tiếng thì

một vật kì lạ lọt vào tầm mắt. Ngay lập tức, tôi chống tay trái vào tường,
nghiêng người lại để nhìn vì ở chỗ này cũng xếp tới mấy chồng sách cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.