SHIORIKO VÀ NHỮNG LỜI CHƯA NGỎ - Trang 143

không thích hợp. Dĩ nhiên mẹ sẽ cảm thấy bất an."

Trong đầu tôi hiện lên câu nói của Kawabata Mizue, "Cho mẹ gửi lời

hỏi thăm đến ông chồng đáng sợ." Phải chăng đó không phải lời mỉa mai,
hoặc cho dù chứa đựng sự mỉa mai, bà cũng đang nói thật lòng mình?

"Đã lần nào mẹ kể với con về lúc Tobie bị mất chưa?"

Kawabata đột ngột thay đổi chủ đề. Trong một thoáng, Shinobu tỏ vẻ

bối rối.

"Con nghe mẹ bảo lúc con đi tham quan với trường, nhà mình sửa

cổng, Tobic luồn qua khe hở chạy mất. Mẹ còn nói nó là con chó ngu nên
không biết nhà mình ở đâu mà về. Có gì sai không cha?"

"Không, đúng là vậy. Nhưng điều cha muốn nói ở đây là, mẹ con đã đi

tìm Tobic mãi."

"Hả?"

"Mẹ bảo sẽ tìm ra con chó trước khi con về, thậm chí còn xin nghỉ

làm. Rốt cuộc không tìm ra, nhưng sau đó, vào ngày nghỉ, mẹ vẫn bí mật đi
tìm Tobic một mình. Người dọn dẹp chuồng chó suốt mấy chục năm nay
cũng là mẹ con đấy. Cha biết nhiều khi mẹ con hơi nặng lời, nhưng cũng vì
mẹ có trách nhiệm với con, chứ không phải loại người vô cảm đâu."

Shinobu cúi đầu nhìn Cheburashka và những người bạn trong tay. Chị

lật tới lật lui bìa trước và bìa sau cuốn sách như muốn xác nhận điều gì đó.

"Con biết rồi. cha để con suy nghĩ đã." Chị khẽ nói, rồi ngẩng mặt lên,

nhìn Shioriko qua quầy tính tiền. "Cảm ơn cô đã tìm cuốn sách này cho chị.
Chị muốn mua nên cô cho chị biết giá đi."

Shinobu rút ví ra nhưng chủ tiệm chỉ im lặng đứng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.