SHIORIKO VÀ NHỮNG LỜI CHƯA NGỎ - Trang 147

Bên kia tấm rèm và cửa kính có một người đang đứng.

Tôi lập tức nhận ra bóng dáng nhỏ nhắn, trông như phụ nữ ấy là ai.

"Mẹ đi cùng cha đến ga Kita-Kamakura."

Ông già giải thích một cách khổ sở. Người ở bên ngoài vẫn do dự,

nhưng cuối cùng cũng từ từ mở kéo, và xuất hiện từ giữa hai tấm rèm.

Mẹ của Shinobu đứng khựng lại ở lối ra vào, đôi mắt to không chớp

nhìn chằm chằm vào cô con gái, không để tâm đến ai khác.

"Cô tới bệnh viện kiểm tra rồi chứ hả?" Giọng bà gắt gỏng bất ngờ.

"Con kiểm tra rồi."

"Thật lòng, cô có định sinh đứa bé không?"

Shinobu gật đầu. Kawabata Mizue lắc đầu như bị sốc.

"Cô chẳng còn trẻ trung gì nữa. Lo liệu cho người chồng bệnh tật hơn

mình cả chục tuổi đã khổ rồi, giờ mà sinh nở thì khổ không nói hết đấy,
không phải khổ cực bình thường đâu. Cô đã suy nghĩ thấu đáo chưa?"

Tuy vậy, nét mặt của Shinobu vẫn không hề dao động. Chị gật đầu còn

mạnh mẽ hơn khi nãy.

"Mẹ bảo này, Shinobu..."

"Mẹ nghe con nói đã." Shinobu chậm rãi lên tiếng. "Ngày còn bé, con

ước có thể đến ngôi nhà hòa thuận. Ngôi nhà mà ở đó, con sẽ sống thật yên
bình, không phải buồn bã. Con nghĩ khi cưới Masa, là con đã tìm ra ngôi
nhà ấy cho mình rồi đấy mẹ à."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.