SHIORIKO VÀ NHỮNG LỜI CHƯA NGỎ - Trang 174

Mùa xuân và Tu la cha tặng, cuốn mà cô quyết định không quyên góp đã
không cánh mà bay...

Buổi sáng hôm đó, lúc dọn dẹp căn phòng, rõ ràng cô vẫn thấy Mùa

xuân và Tu la ở đấy. Chắc chắn một trong hai vợ chồng nhà kia lấy trộm
chứ không thể sai được. Giữa chừng câu chuyện, họ đã rời khỏi ghế một
lúc, và thừa cơ ra tay, chưa kể tủ sách còn không khóa nữa chứ. Ngay lập
tức, cô gọi điện cho anh trai và yêu cầu anh ta trả lại sách, nhưng anh ta nạt
nộ lại, bảo không biết chuyện đó. Chị dâu cũng một mực chối phắt...

Với cô, chuyện tiền nong thế nào cũng được. Nếu anh chị gặp khó

khăn về tiền bạc và muốn vay mượn, cô sẵn sàng giúp hết sức. Cô chỉ
mong họ trả lại cuốn sách ấy mà thôi. Cô muốn tìm ra kẻ lấy trộm và thuyết
phục người đó trả lại. Tất nhiên, cô sẽ hậu tạ cháu trong tầm khả năng của
mình. Mong cháu nhận lời đề nghị này. Cảm ơn cháu."

Trình bày đầu đuôi câu chuyện một cách mau lẹ xong, bà Tamaoka

Satoko cúi đầu thật thấp. Shioriko vốn vẫn ngồi im như tượng lắng tai
nghe, giờ mới chậm rãi lên tiếng, "Như đã nói lúc trước, tuy cháu chưa biết
là có thể giúp cô được đến đâu..." Giọng cô có phần cứng rắn và nhiệt
thành hơn bình thường, "Nhưng cháu sẽ góp sức để hoàn thành tâm nguyện
của ông Tamaoka. Vậy nên cô ngẩng mặt lên đi ạ."

Tôi nghĩ mình vừa thoáng thấy một phương diện khác của Shioriko.

Lý do cô nhận vụ việc lần này xuất phát từ mong muốn của cá nhân cô chứ
không phải do hoàn cảnh đưa đẩy. Tuy không thể phủ nhận cô rất nhút
nhát, nhưng có lẽ cô cũng không ghét việc phải tương tác với người khác.

Takino nói rằng trước giờ Shioriko không nhận các vụ ủy thác thế này,

nhưng có thể là do chưa có cơ hội chứ chẳng liên quan gì đến việc tôi vào
Biblia làm?

Chậc, nếu vậy thật thì tôi cũng thấy hơi hụt hẫng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.