SHIORIKO VÀ NHỮNG VỊ KHÁCH KÌ LẠ - Trang 143

năm 1972 Dương lịch. Hiện giờ là năm 2010, tức là cái nhãn đã được dán ở
đây từ gần bổn mươi năm nay rồi.

"Cái gì thế nhỉ?"

Trông không giống thẻ mượn sách ở thư viện. "Sách thuộc sở hữu cá

nhân" và "Số phòng" ở đây có nghĩa là gì, tôi không hiểu lắm.

Shinokawa không trả lời câu hỏi của tôi, chỉ nhìn đăm đăm vào mảnh

giấy có ghi "Giấy chứng nhận sách thuộc sở hữu cá nhân".

"Shinokawa?"

Tôi gọi to hơn một chút. Cuối cùng cô cũng chịu lên tiếng.

"Trong quá trình mua bán các cuốn sách cũ, thỉnh thoảng tôi cũng nhìn

thấy mấy tờ giấy giống thế này." Giọng Shinokawa nghe nặng nề, "Những
cuốn sách mà thư viện trong nhà giam cho tù nhân mượn được coi là tài sản
của Chính phủ, trong khi đó, sách của tù nhân thì được gọi là 'Sách thuộc
sở hữu cá nhân'. Nói cách khác, đây là giấy chứng nhận sở hữu cá nhân của
cuốn sách này."

Tôi im lặng nhìn cái nhãn in dòng chữ "Giấy chứng nhận sách thuộc

sở hữu cá nhân" nọ. Phải mất một lúc, tôi mới nhận thức được ý nghĩa
trong câu nói của Shinokawa. Trên giấy chứng nhận có tên ông Sakaguchi.
Nghĩa là...

"Ông ta đã từng ở tù sao?"

"Tôi e là thế. Chắc con số '109' này là mã số tù nhân của ông

Sakaguchi."

"Không thể nào..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.