SHIORIKO VÀ NHỮNG VỊ KHÁCH KÌ LẠ - Trang 146

Thật lòng tôi cũng muốn nghĩ thế. Nhưng tôi vẫn cảm thấy lo lắng,

ngộ nhỡ ông Sakaguchi không thay đổi gì so với năm đó thì sao? Nói gì thì
nói, người ngày mai tiếp ông ta ở tiệm sách cũng sẽ là tôi mà.

"Chúng ta xử lý cuốn sách thế nào đây?"

"Tôi nghĩ là cứ mua lại như bình thường thôi. Anh nói với ông ấy giá

mua lại là 100 yên nhé."

Đúng là Shinokawa vẫn định giá như mọi khi. cô nói cũng không sai,

dĩ nhiên chúng tôi nên làm việc của mình như bình thường cho dù khách
hàng có là ai đi chăng nữa, nhưng nếu tôi bảo mình không hề cảm thấy bất
an thì tức là nói dối.

"Tôi chi thắc mắc một chuyện." Shinokawa nói, đóng máy tính xách

tay lại ròi xoay người về phía tôi.

"Chuyện gì?"

"Tại sao ông Sakaguchi muốn bán cuốn sách? Và tại sao vợ ông ấy lại

muốn ngăn cản việc đó?"

"À? Vì ông Sakaguchi không cần nó nữa chăng?"

"Nhưng ông ấy đã giữ cuốn sách này gần bốn mươi năm trời rồi mà?

Ông ấy nói giá mua ỉại bao nhiêu cũng được nên có lẽ không phải bởi đang
cần tiền. Chưa kể, khó mà tin rằng ông ấy không có chỗ để đặt một cuốn
sách cỡ nhỏ như bunko được. Hẳn phải có lý do gì khác khiến ông ấy muốn
bán nó chứ, đúng không?"

Tôi khoanh tay lại. Quả thật, không thể có chuyện người ta vô duyên

vô cớ bán đi một cuốn sách mình đã giữ gìn suốt một thời gian dài như thế.
Chắc chắn là nó có liên quan đến lý do khiến vợ ông Sakaguchi gọi điện tới
để ngăn việc bán đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.