SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 525

những người khác, cùng với súng ống và đó cũng là karma. Súng thì ta có
thể mất cũng được, Yabu cũng vậy. Nhưng còn Anjin-san?

Được.
Vì ta còn dự trữ thêm tám tên man di kỳ quặc nữa. Có thể kiến thức chung

của chúng sẽ bằng hay hơn tên Anjin-san này. Vấn đề quan trọng là trở về
Yedo càng nhanh càng tốt để chuẩn bị chiến tranh, chiến tranh là không thể
tránh được. Kiyama và Onoshi thế nào? Ai biết được chúng sẽ ủng hộ ta
hay không. Có thể có mà cũng có thể không. Nhưng một mảnh đất và vài
lời hẹn chẳng là cái gì cả trên bàn cân. Nếu sức nặng của Cơ Đốc giáo đứng
về phía ta bốn mươi ngày nữa.

"Đó là karma, Tsukku-san. Neh?"
"Vâng! Thưa Đại nhân." Alvito liếc nhìn viên Thủy sư đô đốc, rất thỏa

mãn.

"Đại nhân Toranaga đề nghị là không nên làm gì cả. Đó là ý Chúa."
"Có thật không?"
Tiếng trống trên ga!ê đột ngột nổi lên. Các mái chèo mạnh mẽ lia xuống

nước.

"Lạy Chúa, nó làm cái gì thế?" Ferriera rống lên.
Thế rồi, trong khi họ nhìn chiếc galleon rời xa họ, cờ của Toranaga trên

một buồm cái hạ xuống.

Rodrigues nói
"Có vẻ như chúng nói cho tất cả các thuyền đánh cá chết tiệt ở trong cảng

biết rằng Đại nhân Toranaga không còn ở trên thuyền nữa?"

"Nó định làm cái gì?"
"Tôi không rõ."
"Ông không rõ à?" Ferriera hỏi.
"Không, nhưng nếu là tôi, tôi sẽ ra biển và bỏ mặc chúng ta trong phân...

hoặc tìm cách làm như thế. Tên Ingeles đã vạnh trần chúng ta rồi. Rồi sẽ ra
sao đây."

"Ông được lệnh phải đi Yedo." Ferriera định nói thêm, nếu ông đâm thủng

chiếc galleon thì càng hay; nhưng hắn không nói. Vì Mariko đang nghe.

Các tu sĩ sung sướng đi vào bờ trên chiếc xuồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.