SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 664

thoảng có tiếng chó sủa ở làng bên dưới... mình phải có một con chó mới
được, anh nghĩ và nhớ đến con chó

"Bru" chuyên săn sục của anh ở nhà. Không biết nó có còn sống không?

Tên nó là Đrốc nhưng Tudor, thằng con trai của anh, vẫn gọi nó là

"Ốc - ốc."
Ôi, Tudor, thằng nhỏ.Đã lâu quá rồi.
Uớc gì ta được gặp các con và mẹ các con… thậm chí chỉ viết một bức thư

về nhà cũng được. Xem nào, anh nghĩ, ta bắt đầu thế nào nhỉ?

"Em và các con thân yêu. Đây là bức thư đầu tiên có thể gửi được về nhà

từ khi bọn anh cập bến Nhật Bản. Mọi sự bây giờ tốt rồi vì anh đã biết cách
sống theo cung cách của họ… Thức ăn thật kinh khủng nhưng tối nay anh
được ăn gà lôi và chẳng bao lâu nữa anh sẽ lấy lại được chiến thuyền của
anh. Bắt đầu kể lại câu chuyện từ chỗ nào bây giờ? Hôm nay anh như một
ông chúa phong kiến ở cái nước kỳ quặc này. Anh có nhà, có ngựa, tám
người hầu, một quản gia, người cắt tóc cạo râu riêng và một thông ngôn
riêng. Bây giờ anh không để râu nữa và ngày nào cũng cạo mặt - những con
dao cạo thép của họ ở đây chắc chắn là tốt nhất thế giới. Tiền lương của anh
rất cao... đủ để nuôi hai trăm năm mươi gia đình Nhật Bản trong một năm.
Ở Anh chỗ tiền đó gần bằng một nghìn

"Ghi nê" vàng một năm đấy! Gấp mười lần tiền lương của anh do công ty

Holland trả..."

Shoji khẽ mở. Tay anh tìm khẩu súng ngắn để dưới gối và anh lùi vào phía

trong chuẩn bị sẵn sàng. Anh bỗng thoáng nghe thấy tiếng lụa sột soạt rất
khẽ và thoảng một mùi thơm.

"Anjin-san." Một tiếng thì thầm hầu như không nghe rõ, đầy hứa hẹn.
"Hai?" anh khẽ hỏi lại, nhìn soi mói vào bóng tối, nhưng không nhìn thấy

gì rõ rệt.

Tiếng bước chân lại gần hơn. Có tiếng người đó quì xuống, màn bị vén

sang một bên, rồi nàng chui vào trong màn. Nàng cầm lấy tay anh đưa lên
ngực rồi lên môi mình.

"Mariko-san phải không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.