SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 746

lần nữa. Blackthorne lại đáp lễ.

Cuối cùng Buntaro quay gót và lảo đảo bước đi. Blackthorne đợi cho đến

khi hắn ra khỏi tầm tên bắn, tự hỏi không biết hắn có say thật như hắn tỏ ra
bề ngoài không, rồi anh quay về nhà mình.

Fujiko đứng trên hiên, vẫn lại trong cái vỏ lễ phép, tươi cười của cô. Thật

sự cô đang nghĩ gì vậy, anh tự hỏi khi chào cô và được cô chào đón.

Cửa buồng Mariko đóng kín. Nữ tỳ của nàng đứng bên cạnh cửa.
"Mariko-san?" Anh gọi.
"Vâng, thưa Anjin-san."
Anh đợi nhưng cửa vẫn đóng im ỉm.
"Bà có sao không?"
"Tốt thôi, cảm ơn ông." Anh nghe tiếng nàng hắng giọng, rồi giọng nói

yếu ớt lại tiếp.

"Fujiko đã cho người báo tin cho Yabu-san và Đại nhân Toranaga là hôm

nay tôi mệt, không thể làm thông ngôn được!"

"Bà nên gọi thầy thuốc xem thế nào!"
"Ồ, cảm ơn ông, nhưng Suwo là được rồi. Tôi đã cho người đi gọi ông ta.

Tôi đã… tôi chỉ bị trẹo bên hông thôi. Thật sự tôi không sao cả, ông không
phải lo lắng gì hết."

"Tôi có biết chút ít về y. Bà không ho ra máu đấy chứ?"
"Ồ, không Tôi trượt ngã nên đập má xuống sàn. Thật tình tôi hoàn toàn

không sao cả đâu."

Im lặng một lát anh nói
"Buntaro đã xin lỗi."
"Vâng. Fujiko đứng ở cổng có trông thấy. Tôi xin cảm ơn ông đã chấp

nhận lời tạ lỗi của ông ấy. Cảm ơn ông, Anjin-san, tôi rất lấy làm buồn đã
làm phiền ông...thật không thể tha thứ được là sự hài hòa... xin ông nhận
cho cả lời tạ tội của tôi nữa. Lẽ ra tôi không bao giờ được để cho cái miệng
tôi tự do nói năng bừa bãi. Thật hết sức vô lễ… Xin ông hãy thứ lỗi cho cả
tôi nữa. Cuộc cãi lộn là do lỗi của tôi. Xin ông nhận cho lời tạ tội của tôi."

"Vì đã bị đánh?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.