SỐ ĐỎ - Trang 124

đáp:

- Thưa ông, tôi có lỗi lắm, tôi xin lỗi ông. Tuyết yêu tôi, tôi cũng yêu Tuyết nếu
bây giờ ông chia rẽ chúng tôi thì là ông giết chúng tôi, vì chúng tôi đã trót với
nhau rồi.

Nghe thấy thế, Văn Minh lặng người ra như gỗ. Thôi thế là xong! Em gái ông
đã hư thật rồi, điều ấy không còn nghi ngờ gì nữá Tuyết mà không lấy Xuân
thì cũng không còn lấy được ai! Sự tình đã như thế, bây giờ chỉ nên nói ngọt
cho đỡ ngượng mặt! Ông bèn quả quyết:

- Cái đó không hề gì! Tôi cứu chữa, nghĩa là tôi muốn cho anh danh giá. Tôi
bảo anh đi khai tên ở Tổng cục làm tài tử quần vợt để nay mai anh tranh đấu
lấy cái quán quân Bắc kỳ với những nhân vật thượng lưu khác. Tôi muốn nếu
em gái tôi mà lấy anh thì là lấy một nhà thể thao, chứ anh không nên chỉ là
một thằng nhặt banh quần.

- Thế ra bây giờ tôi đi với ông đến Tổng cục thể thao?

- Phảí Anh xem, tôi là người tân tiến, óc tôi khác, không có phân giai cấp! Vì
có tâm huyết với thể thao, lại nhận thấy anh có tương lai cho thể thao nước
nhà, cho nên hôm anh phải đuổi, tôi đã nghĩ đến cách cứu giúp anh ngay, có
phải thế không? Ðấy anh xem, từ khi anh về giúp việc cho chúng tôi là địa vị
anh cứ dần dần thay đổi, cho đến bây giờ thì anh đã nghiễm nhiên là một
người khác. Thế rồi anh say mê em gái tôi!... Âu cũng là duyên kiếp chi đó, vì
nếu hai bên không yêu nhau thì tôi cũng vẫn định gả em gái tôi cho anh, vì
cái ý âý, tôi đã có từ lâu nay, nên bây giờ anh mới thế này được.

Trong những lời đáng cảm động như thế, lại lạ lùng đến như thế - sở Cầm, sở
Mật thám, và toà án thì khác hẳn với Tổng cục thể thao - Xuân Tóc Ðỏ ta nghĩ
ngay đến cái quá khứ cấu xa của mình. Nó tự thấy không xứng đáng làm
chồng Tuyết, và phải chối từ đi thì hơn. Nó buồn rầu mà rằng:

- Thưa ông, cái hôm ông gọi đừa tôi là sinh viên trường thuốc trước mặt cụ cố
thì ông đã làm cho Tuyết phải đem lòng yêu tôi. Nếu Tuyết lấy tôi thì Tuyết
nhầm vô cùng, và tôi mà lấy Tuyết thì tôi lại đánh lừa một người con gái tử tế!

Những lời lẽ ấy làm cho Văn Minh rất hổ thẹn. Ông thấy tội ông to lắm. Ông
thật không ngờ đến sự xảy ra của một phút bông đùa. Ông bèn chửa thẹn:

- Cái đó không hề gì! Nghĩa là tôi biết anh hiểu y lý thì nói thế quý hồ được
việc, vì cái xã hội hủ lậu này vẫn coi trọng cái bằng cấp. Chúu anh là sinh viên
trường thuốc hay không nữa thì tôi vẫn muốn gã em tôi cho anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.