SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 150

“Cho nên, nếu chị ấy không cho mình biết, mình cũng không muốn

chị ấy có cảm giác mình quá phiền phức.” Doãn Trừng biết chị Hạ Mạt của
cậu là người cậu yêu quý nhất trên đời, cậu cũng muốn chị được sống vui
vẻ và hạnh phúc. “Vậy, mình xin bạn hãy kể cho mình nghe được không?
Tất tần tật những chuyện không hay chị mình gặp phải, lý do gì chị ấy phải
buồn bực phiền muộn, chuyện gì khiến chị ấy cảm thấy bứt rứt không yên,
xin bạn hãy nói cho mình biết được không?”

“Cậu nói là…”

“Bạn là người bạn thân nhất của chị mình, lại là người quản lý của chị

ấy. Xin bạn lảm ơn hãy chăm sóc tốt cho chị Hạ Mạt, nhưng cũng xin bạn
kể lại tình hình của chị ấy cho mình hay.” Có lẽ cậu không đủ sức để giúp
chị, nhưng vào những lúc chị gặp chuyện không vui, cậu có thể an ủi chị,
nấu cho chị những món ăn ngon.

Mắt Trân Ân ươn ướt.

Trong lòng cô khó chịu, nhưng đó lại là sự ghen tị.

“Sao mình lại phải giúp cậu nhỉ?”

Trân Ân cố hết sức ghìm viên trân chân dưới đáy cốc lại, cô cảm thấy

mình vô duyên quá, chẳng hiểu sao tự dưng lại thấy khó chịu trong lòng,
Doãn Trừng là em trai Hạ Mạt, cậu ta quan tâm Hạ Mạt là chuyện rất
thường tình. Nhưng tại sao, lồng ngực cô lại đau rát cứ như là đang nổi máu
ghen…

“…”

Doãn Trừng cũng ngỡ ngàng cứng đờ người, cậu không nghĩ là Trân

Ân sẽ hỏi vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.