SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 161

Đi Nhật quay ngoại cảnh phải mất cả tháng, trước đây cuộc sống đi đi

về về anh đã quen. Nhưng lần này chưa đi đã muốn quay về rồi. Lạc Hi giả
bộ vô tình hỏi Hạ Mạt, giống như tâm trạng của người con trai đang yêu
đợi câu trả lời bạn gái, động tác chậm lại, vậy mà đợi rất lâu vẫn không
nghe thấy tiếng cô trả lời.

Lạc Hi ngoái đầu lại nhìn.

Doãn Hạ Mạt đang ôm gối ngồi trên sofa, khuôn mặt không trang

điểm, đăm chiêu nhìn bầu trời đêm bên ngoài cửa sổ, đôi mắt có vẻ mơ
màng. Sắc đêm yên tĩnh lặng lẽ bao phủ lấy cô. Trong thảng thốt, Hạ Mạt
dường như không tồn tại, Lạc Hi có cảm giác cô chỉ là một cái bóng hoang
tưởng giống như bong bóng vậy.

“Đang nghĩ gì vậy?”

Lạc Hi ngồi xuống bên cô, ôm lấy cô từ phía sau, ôm rất chặt, anh cảm

nhận được cơ thể và hơi thở ấm áp của cô. Trái tim loạn nhịp đã bình tĩnh
trở lại, anh đặt cằm mình lên gáy Hạ Mạt như một đứa trẻ, cô là của anh,
không thể tùy hứng say mê đờ đẫn.

Được Lạc Hi ôm trong vòng tay, mạch suy nghĩ chuyện lúc sáng của

Doãn Hạ Mạt quay trở lại với thực tế, cô mỉm cười hỏi lại để tránh câu hỏi
của anh:

“Đồ đạc của anh đã chuẩn bị xong chưa?”

“Xong rồi.”

“Để em xem…”

Cô cẩn thận giúp anh kiểm tra lại đồ dùng trong va li, thấy tấm ảnh

bên trong, ngón tay Hạ Mạt ngập ngừng, hai má Lạc Hi đỏ bừng, cô cúi
đầu, đôi tai trắng ngần cũng từ từ chuyển qua màu đỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.